Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào - Chương 3: Đã Bao Lâu Rồi Không Chạm Vào Đồ Dành Cho Nữ : truyenyy.mobi

Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào

Chương 3: Đã Bao Lâu Rồi Không Chạm Vào Đồ Dành Cho Nữ




Là một bộ lễ phục màu đỏ...
Đã bao lâu rồi cô không chạm qua đồ dành cho nữ?
Trong khoảng thời gian này vì để mình có thể thích ứng với thân phận đàn ông, cô vẫn luôn mặc quần áo rộng rãi to lớn, cô đã sớm quên mất cảm giác mặc quần áo dành cho con gái là như thế nào.
Một đứa con gái giả trang thành con trai, hơn nữa còn phải làm lại công việc vất vả như thế này, trong lòng chua xót bao nhiêu, đương nhiên không cần phải nhiều lời.

“Cái này là?” Cố Chiêu Nghi không hiểu cho lắm mà hỏi.
“Tối hôm nay là tiệc mừng thọ tám mươi tuổi của ông nội tớ, ông nội tớ vẫn luôn rất thương yêu cậu, cố ý chỉ tên muốn cậu đến tham gia buổi mừng thọ của ông ấy.

Cậu không phải đã nói với tớ là hai ngày nay cậu không cần phải đi làm hả? Vậy thì...!xin cậu cứ giao thời gian kế tiếp cho tớ đi." Sở Mộng Cẩm đã đưa ra quyết định thay cho Cố Chiêu Nghi.
Nhưng mà Cố Chiêu Nghi vẫn có chút do dự, cuối cùng cô vẫn trả cái túi lại cho Sở Mộng Cẩm: “Hiện tại tớ với bộ dạng này...!làm sao có thể đi đến chúc mừng ông nội cậu được?” 2078757_2_25,60“Cậu lo lắng cái gì chứ, tớ đã suy nghĩ kỹ cho cậu từ lâu rồi, cho nên mới mang quần áo nữ đến cho cậu đó." Sở Mộng Cẩm lộ ra một nụ cười thần bí với cô: “Cậu chỉ cần đi theo tớ thôi, tớ sẽ để cho cậu hiểu cái gì gọi là...!thay hình đổi dạng.”
Dứt lời, Sở Mộng Cẩm không nói hai lời liền kéo tay Cố Chiêu Nghi đi về phía bãi đỗ xe ở gần đó, đồng thời nhét Cố Chiêu Nghi vào ghế lái phụ.
“Cậu nói xem lúc trước cậu xinh đẹp biết bao nhiêu cơ chứ...!hiện tại ngày nào cũng mang theo cái đầu húi cua, hơn nữa còn không tô son trét phấn, cậu nhìn cậu đi kìa...!làn da trơn nhẵn trắng nõn hiện tại cũng đã trở nên thô ráp rồi, Cố Chiêu Nghi, cậu đối xử với mình thật sự rất hung ác đó.” Sở Mộng Cẩm vừa leo lên xe thì bắt đầu nhớ nhung quá khứ, đồng thời ghét bỏ Cố Chiêu Nghi hiện tại.
Cố Chiêu Nghi cũng lộ ra một nụ cười xem thường: “Lúc cậu không có sự lựa chọn nào khác, lại có thể làm sao bây giờ đây? Trên thế giới này cũng không phải là tất cả mọi người có thể may mắn sống một cuộc sống mà mình muốn.”
Nếu như có thể, cô cũng hi vọng là mình được mặc quần áo xinh đẹp, sau đó ngồi trước đàn dương cầm đàn ca khúc dương cầm mà cô yêu thích nhất, hưởng thụ tiếng vỗ tay của những người nghe nó.

Nhưng mà...!hiện tại cô đã không dám có những suy nghĩ xa xỉ rằng mình có thể có được một sân khấu hoa lệ như thế này.
Tai nạn giao thông vào hai năm trước làm đổ nát không chỉ có gia đình cô, mà còn là giấc mộng của cô.
Chờ đến khi xe dừng trước cửa một câu lạc bộ cao cấp, Cố Chiêu Nghi mới biết Sở Mộng Cẩm dự định làm gì...
Quả nhiên là sau khi trải qua quá trình xử lý kỳ công của các chuyên gia trang điểm ở đây, cô lại thành công...!trở thành con gái một lần nữa.
Mặc dù là giờ phút này trên đầu của cô mang theo một mái tóc giả, nhưng mà cũng không nhìn ra được đây là tóc giả.
Đứng trước gương, ngay cả chính cô cũng cảm thấy có chút hoảng hốt.
Sở Mộng Cẩm lập tức tiến tới góp mặt, hai mắt phát sáng: “Cố Chiêu Nghi, cậu chính là cô gái mà tớ cảm thấy xứng đáng với bốn chữ khuynh quốc khuynh thành, xinh đẹp lại lạnh lùng, nói thật thì tối ngày hôm nay chắc có lẽ cậu sẽ trở thành tiêu điểm..."
“Tớ đến chúc thọ ông nội Sở, không phải là đi làm tiêu điểm.” Với lại cô cũng không quen thuộc loại cảm giác được trở thành tiêu điểm, cô càng thích...!loại cảm giác trốn vào một nơi hẻo lánh không có tiếng tăm.
“Nếu không thì bây giờ cậu phát huy sức quyến rũ của cậu, quyến rũ được một con rùa vàng trở về?” Sở Mộng Cẩm cười hì hì đề nghị.

Lúc Cố Chiêu Nghi nghe thấy câu nói này, trong đôi mắt lóe lên cảm giác đau đớn.
Đàn ông...!chưa từng đáng tin.
Nhất là người giống như cô, từng chịu ấm ức trên người của đàn ông, sao cô có khả năng chấp nhận giao cuộc sống của mình cho đàn ông một lần nữa chứ?
Nhà họ Sở là một gia tộc lớn có mặt mũi ở thành phố này, ông nội của Sở Mộng Cẩm lại là một nhân vật quyền cao chức trọng trong giới kinh doanh, cũng bởi vì vậy mà bữa tiệc chúc thọ ông nội Sở hấp dẫn không ít những nhân vật lớn đến tham gia.
Bữa tiệc vô cùng náo nhiệt, trên bãi đất trống ở phía trước biệt thự nhà họ Sở có đủ loại xe sang trọng đậu ở đó.
Lúc này Sở Mộng Cẩm đã đón Cố Chiêu Nghi vào cửa chính nhà họ Sở, sau khi Cố Chiêu Nghi bước xuống xe, liền hấp dẫn không ít ánh mắt..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.