Buổi sáng ngày hôm sau, đội điều tra hình sự mở cuộc họp phân tích tình tiết vụ án trong phòng họp, Diêu Viễn là người báo cáo đầu tiên, tối hôm qua anh ấy đã tìm Tề Vĩ của phòng thị trường hóa chất tập đoàn Giai Nghiên, hỏi thăm thời gian anh ta tiếp xúc với Ngụy Nguyên.Cùng lúc đó, Tề Vĩ cũng lấy ra đơn chế tác của sản phẩm, cùng với giấy kiểm định được hoàn thành sau khi phòng sản phẩm xảy ra chuyện, có cơ sở chứng minh hàng của bọn họ không có vấn đề gì."Hơn nữa khi nghiệm thu tổ phim bọn họ cũng đều ở đó, khi hàng của chúng ta được đưa cho bọn họ cũng không có vấn đề gì, bọn họ cũng ký lên giấy xác nhận rồi, sao bây giờ xảy ra chuyện lại trách chúng ta? Tề Vĩ chống mắt nhìn hai cảnh sát hình sự trước mặt, thái độ nhìn không có dáng vẻ có tật giật mình nào cả.Diêu Viễn lạnh mặt, anh ấy không quan tâm đương sự có thái độ gì, chỉ làm vụ án của mình."Người phụ trách phòng sản phẩm của mấy người là ai? Có thể đưa tôi đi gặp không?"Tề Vĩ nhún vai nói: "Có thể, chỗ bọn họ có lẽ vẫn chưa tan làm."Sau đó Diêu Viễn lại đi gặp người phụ trách phòng sản phẩm, anh ta cũng một mực chắc chắn đầu ra hàng của bọn họ bên này tuyệt đối không có vấn đề, có điều hàng của bọn họ được lấy từ bên công xưởng, nếu như cảnh sát muốn hỏi cụ thể quá trách chế tạo, vẫn phải chạy đến công xưởng một chuyến.Hôm qua thời gian hơi gấp, công xưởng có lẽ đã tan làm, Diêu Viễn không chạy thêm một chuyến nữa, mà chuẩn bị hôm nay lại đi.Nghe thấy anh ấy báo cáo, Nhậm Du Nhiên trầm ngâm nói: "Tôi nghĩ có lẽ cậu đến công xưởng cũng sẽ không có kết quả gì đâu, hàng xuất ra từ trong xưởng có lẽ cũng không có vấn đề."Diêu Viễn gãi gãi đầu, hỏi: "Vậy vấn đề nằm ở đâu?""Đồ từ công xưởng đến bên Giai Nghiên có lẽ không có vấn đề.
Nhưng từ Giai Nghiên đến tay tổ phim là có thể có vấn đề rồi!" Nhậm Du Nhiên nói: "Hôm nay khi anh đến Giai Nghiên một lần nữa, ngoại trừ việc đến công xưởng tìm hiểu cụ thể tình hình sản xuất, còn phải đến hóa chất Giai Nghiên tìm hiểu một chút trước khi khách hàng nhận lô đạo cụ tổ phim này đều được lưu giữ ở đâu.""Đã hiểu!"Nhậm Du Nhiên lại sắp xếp nhiệm vụ điều tra của hôm nay, sau đó nhìn xung quanh phòng họp, hỏi: "Pháp y Yến đâu?"Cố Dĩ Di ngồi bên cạnh cô ấy, trả lời: "Trong phòng thí nghiệm, nói phải khôi phục thiết bị kích nổ."Cuộc họp bên này kết thúc, Nhậm Du Nhiên nhìn thử thời gian, nói: "Tôi cũng đến phòng thí nghiệm xem xem."Hôm qua toàn bộ người của đội điều tra kỹ thuật gần như đều phải tăng ca, bây giờ Yến Quy là đội trưởng của đội điều tra kỹ thuật, không những phải quản phòng pháp y, còn phải quản phòng khác.
Vậy nên nàng không ở trong phòng giải phẫu mãi, mà sau khi hướng dẫn cho Lý Vân Trường và Đường Huyên thì để mặc hai người họ tự mình động tay làm.
Bản thân nàng thì đi giám nghiệm vết tích với phòng kiểm nghiệm, cũng bắt tay giúp họ, cùng tiến hành phân tích hiện trường và quả bom.Dựa theo giám nghiệm vết tích và phần còn lại của thiết bị kích nổ thu thập được ở hiện trường, bọn họ bước đầu đưa ra được kết luận, đây là "chất nổ tạo áp suất" điều khiển từ xa.Sau khi Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di đến phòng thí nghiệm thì nhìn thấy Yến Quy đang mặc áo dài trắng, cùng với nhân viên điều tra kỹ thuật phân tích thiết bị kích nổ.Thấy hai người họ đi vào, Yến Quy vẫy tay bảo họ qua đó.
Trên màn hình đang hạ xuống của phòng thí nghiệm có chiếu thiết bị mô phỏng được lắp lại trong máy tính, Yến Quy chỉ vào màn hình nói: "Đây đại khái là thiết bị kích nổ mà chúng tôi hoàn nguyên.""Thiết bị nổ tạo áp suất, chủ yếu lợi dụng hoạt động của tấm áp suất làm bộ phận đánh lửa, nối liền với "dây dẫn" như ngòi nổ hay pin."Yến Quy thao tác chuột máy tính, chỉ vào tấm áp suất đo, "Tấm áp suất ở trạng thái bình thường có điện cực phân li, một khi chịu phải áp lực thì sẽ thế này..."Con chuột lại nhấn vào tấm áp suất một cái, tấm áp suất hư cấu trên màn hình đóng lại, trong nháy mắt điện lưu được nối thông, dẫn nổ thiết bị nổ mô phỏng trong màn hình kia.Nhậm Du Nhiên cầm lấy tư liệu sản phẩm mà Diêu Viễn lấy được từ Giai Nghiên, sau khi xem kỹ càng lại nói: "Bên Giai Nghiên đã chế tạo hai loại bom, một loại là bom rỗng không có ngòi nổ, một loại kia là thứ mà hiện trường đánh nổ cần, hơn nữa mức độ nổ không lớn.
Bọn họ vì để phòng việc tổ phim làm lẫn hai loại này, còn đặc biệt chế tác ra khoản mẫu không giống nhau.
Hóa chất Giai Nghiên mấy năm nay vẫn luôn hợp tác với các đoàn phim lớn, trong quá trình chế tác đạo cụ chưa từng xảy ra vấn đề, đây là lần đầu tiên."Yến Quy ngước mắt nhìn máy móc đang hoạt động trong phòng thí nghiệm, nói: "Tàn lưu gói thuốc nổ nhặt được từ hiện trường có chất nổ tham dự, bây giờ đang phân tích thành phần, tôi muốn làm rõ tất cả nguyên liệu công cụ chế tác ra bom, để tiện cho sau này đến hóa chất Giai Nghiên so sánh vật liệu."Như vậy ít nhất có thể rất nhanh xác định được quả bom này không phải từ hóa chất Giai Nghiên mà ra."Còn có, thiết bị kích nổ này, cái chúng ta phân tích là cảm ứng đường dài." Yến Quy nhìn Cố Dĩ Di, nói: "Người em sắp xếp điều tra ở bên ngoài hiện trường đã đến báo cáo chưa?"Cố Dĩ Di lắc đầu nói: "Tạm thời vẫn chưa.
Có điều chắc là nhanh thôi, em bảo bọn họ trước trưa nay nhất định phải có kết quả cho em."Yến Quy gật gật đầu, nói: "Vụ án này không khó, không có điều gì phải quá lo lắng, nhưng vấn đề là chứng cứ để chốt hung thủ không dễ có được.
Với tiến triển như hiện tại, chỉ có thể từ nguyên vật liệu của quả bom và cách nó dùng thật để làm loạn giả thế nào thôi."Buổi trưa Ôn Chất Bân gọi điện thoại cho Cố Dĩ Di báo cáo, nói anh ấy đưa người rà soát bên ngoài hiện trường một lượt rồi, ở trên núi Tây tìm được điều khiển từ xa đã bị phá hủy.Ôn Chất Bân rất nhanh đã đưa người về lại cục, giao điều khiển từ xa tìm được cho đội điều tra kỹ thuật.Vì để quay cảnh nổ sập, hôm qua đoàn phim thuê một vị trí ở núi Tây, hiện trường ở ngay trên đó, sau khi vụ án xảy ra Cố Dĩ Di cho người tiến hành lục soát núi, Ôn Chất Bân dẫn đội."Ở vị trí tìm được điều khiển từ xa chúng tôi còn phát hiện dấu chân và vết bánh xe." Ôn Chất Bân giao ảnh chụp cho Cố Dĩ Di xem, "Tôi đã cho người phong tỏa hiện trường, bây giờ chỉ đợi đồng nghiệp của đội điều tra kỹ thuật qua đó xem thử thôi."Yến Quy đã để Giang Vọng đưa Hứa Trạch qua đó rồi, nàng nhận lấy ảnh từ trong tay Cố Dĩ Di, nhìn thử dấu chân và vết bánh xe."Cũng khá rõ ràng, đợi mấy người Giang Vọng quay lại thì làm giám định đơn giản.
Rõ ràng như thế này, cục chúng ta có thể làm." Yến Quy quay đầu nói với Nhậm Du Nhiên: "Đánh tiếng trước với đội giao thông, điều xuất camera trên những con đường bao quanh núi Tây, đến lúc đó dựa theo vết bánh xe đối chiếu ra xe của hung thủ."Nhậm Du Nhiên ừ một tiếng, cô ấy nhìn chằm chằm tấm ảnh Ôn Chất Bân mang về một lúc, đột nhiên chau mày nói: "Tiến triển vụ án này thuận lợi hơn so với những gì tôi nghĩ, không biết là tại sao, tôi cứ cảm thấy không chân thực trong lòng, cảm thấy quá đơn giản thuận lợi..."Nói xong, cô ấy lại tự thở dài, cười khổ nói: "Cậu nói có phải tôi bị những vụ án trước đó ngược thành máu M rồi không? Vụ án này thuận lợi một lần tôi còn không nắm chắc trong lòng..."Yến Quy và Cố Dĩ Di nhìn nhìn cô ấy, biểu cảm trên mặt cũng không quá thả lỏng, nói thật, bọn họ cũng có cảm giác như vậy, nhất là Yến Quy.Nàng chắc chắn một trăm phần trăm kẻ địch phải đối mặt lần này là Z, tên này không thể làm người ta bớt lo được, tuy rằng không biết động cơ hắn giết Du Lệ Phân là gì, nhưng hắn nhất định sẽ còn ra tay tiếp, không thể nào chỉ dừng lại ở đây được....Đoàn phim dừng quay rồi, tất cả những thành viên chủ chốt quay về khách sạn nghỉ ngơi theo yêu cầu của đoàn phim, đợi thông báo sau đó.Hạ Chi Tinh cũng không ngoại lệ, Nhậm Du Nhiên vốn dĩ muốn đưa nàng ấy về nhà ở, nhưng bị nàng ấy từ chối rồi.
Nàng ấy không những là nữ chính của đoàn phim xảy ra chuyện, còn có thân phận là người nhà cảnh sát, nàng ấy không muốn được đối đãi đặc biệt những lúc như này, nếu để người khác biết được thì không tốt cho danh tiếng của Nhậm Du Nhiên.Hôm qua Hướng Thiển đã biết tin, buổi tối gọi điện thoại an ủi nàng ấy: "Tôi nghe nói lúc nổ cậu ở ngay cửa kho hàng đúng không? Có bị thương không?"Hạ Chi Tinh dựa lên đầu giường, cười nhạt nói: "Không có, lúc đó tôi cách trung tâm vụ nổ không tính là quá gần, hơn nữa uy lực cũng không lớn."Hướng Thiển nghe xong thì tâm tình phức tạp, lúc này không biết nên cảm thấy may mắn hay thế nào, tuy rằng họ đều không muốn nhìn thấy Du Lệ Phân, nhưng lúc này một người đang sống sờ sờ đột nhiên bị nổ chết, còn là người mà bọn họ biết, tâm trạng chắc chắn không được nhẹ nhõm."Du Du thì sao? Hôm nay có phải cô ấy đã bị dọa chết không?"Hạ Chi Tinh ngước mắt nhìn về phía nhà tắm, khẽ ừ một tiếng, nói: "Bây giờ cô ấy đang tắm.""Chi Tinh à, tôi biết gặp phải chuyện này nhất định trong lòng không được thoải mái, nhưng cậu đừng quá đa nghi." Hướng Thiển biết tận mắt nhìn thấy người mình quen biết bị nổ chết, người bình thường ai cũng sẽ không chịu nổi k1ch thích này.Hạ Chi Tinh ôm đầu gối ngồi trên giường, thần sắc trên mặt quả thực có hơi buồn bực, nhưng nàng ấy là người biết tự điều tiết, càng huống hồ bạn bè bên cạnh không ngừng an ủi nàng ấy, còn có Nhậm Du Nhiên ở bên cạnh, nâng trong lòng bàn tay từng li từng tý.Sau đó nói chuyện với Hướng Thiển đến khi Nhậm Du Nhiên tắm xong, người này chui vào trong ổ chăn ôm chặt Hạ Chi Tinh, hôn nàng ấy một lượt, động tác dịu dàng rơi vào trong tim Hạ Chi Tinh.Nàng ấy biết Nhậm Du Nhiên nghĩ lại còn sợ, hôm nay khi cô vừa nghe được tin vụ nổ ở đoàn phim cả người đều ngốc ra, sau đó cho dù biết Hạ Chi Tinh không có việc gì, nhưng sâu trong đáy lòng vẫn còn sợ.Cả một đêm này không làm gì, hai người chỉ lẳng lặng ôm lấy nhau, ở trong lòng đối phương chữa lành những lo lắng còn lưu lại hôm nay.Sáng sớm ngày hôm sau Nhậm Du Nhiên đến cục đi làm, Hạ Chi Tinh thì ở lại khách sạn, buổi trưa ăn cơm xong, nàng ấy nằm lên sô pha xem phim, giết thời gian.Ba giờ chiều, điện thoại cố định ở trong phòng đột nhiên vang lên, Hạ Chi Tinh tiện tay nhận điện thoại.Là nhân viên lễ tân của khách sạn gọi đến: "Chào cô Hạ, có chuyển phát nhanh của cô ở lễ tân, làm phiền cô xuống lấy ạ."Hạ Chi Tinh nghi ngờ chớp chớp mắt, chậm rãi tiêu hóa tin tức này, nàng ấy không nhớ mình có chuyển phát nhanh nào gửi đến khách sạn...Tuy rằng nghi ngờ trong lòng, nhưng nàng ấy vẫn thay quần áo, đeo khẩu trang và mũ lên xuống tầng đi đến quầy lễ tân lấy hàng chuyển phát nhanh.
Chuyện này thật ra có thể để trợ lý đi thay, nhưng hiện tại đang là giờ nghỉ ngơi, dù sao nàng ấy cũng chỉ ngồi trong phòng không có gì làm, đi xuống tầng lấy hàng chuyển phát nhanh cũng không thành vấn đề.Thế là Hạ Chi Tinh đi thang máy xuống tầng một đến quầy lễ tân, báo tên của mình thuận tiện lấy được hàng chuyển phát nhanh.Đây là một cái hộp hình vuông, khi cầm lấy còn hơi nặng.Lễ tân còn ấm áp nhắc nhở: "Nhân viên chuyển phát nói đây là hàng dễ vỡ, bảo cô Hạ cầm nhẹ tay một chút, cẩn thận đừng để vỡ."Hạ Chi Tinh gật gật đầu, hoàn toàn gạt đi nghi ngờ ở trong lòng, tự mình ôm cái hộp nhỏ nặng trịch này về phòng.Sau khi vào phòng, Hạ Chi Tinh đến phòng bếp lấy con dao xé hộp chuyển phát ra, bên trong là một hộp quà nhỏ được đóng gói tinh xảo.
Hạ Chi Tinh một tay bưng hộp quà nhỏ, một tay còn lại mở nắp hộp quà ra, đập vào mắt là màn hình hiển thị thủy tinh, khoảnh khắc nàng ấy mở hộp ra, con số trên màn hình hiển thị được kích hoạt."Thời gian đếm ngược, 59:59"Hạ Chi Tinh bỗng trừng lớn mắt, trong tai toàn là âm thanh "tích tắc tích tắc" phát ra từ đồng hồ đếm ngược, tim đập như trống, vừa mạnh vừa nhanh.Nàng ấy không phải là kẻ ngốc, lập tức phản ứng lại đây là gì...Não bộ nàng ấy sau khi trải qua khoảng thời gian khiếp sợ và kinh ngạc, thì nhanh chóng đưa ra phán đoán chính xác nhất lúc đó.
Cánh tay bưng hộp quà của nàng ấy không động đậy, cũng không dám động đậy, dùng một tay khác cầm lấy điện thoại đang để trên bàn, run rẩy ấn lên dãy số thuộc lòng như cháo ở trên màn hình."A lô, cục cưng sao vậy?" Giọng nói của Nhậm Du Nhiên vô cùng hưng phấn truyền đến qua điện thoại."Du Du..." Âm thanh nói chuyện của Hạ Chi Tinh lại run rẩy nghẹn ngào, tràn đầy sự sợ hãi.Nhậm Du Nhiên lập tức cảm thấy có gì không đúng: "Sao vậy.""Em nhận được một hộp chuyển phát nhanh...!Là...!Là bom...!Nó đang đếm ngược"