Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y - Chương 56: 56: Nhà Giam 26 : truyenyy.mobi

Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y

Chương 56: 56: Nhà Giam 26




Tiết Lượng bước vào "U minh mê sắc" lần thứ tư, trên người hắn mặc áo sơmi quần tây sang trọng, âu phục vắt trên cánh tay, giơ tay nhìn đồng hồ trên cổ tay.

Không khí mỗi đêm ở hộp đêm đều nóng bỏng, âm nhạc xung quanh vui vẻ cảm xúc mãnh liệt, trên sân nhảy một đám người có cả trai lẫn gái vây quanh một chỗ nhiệt tình khiêu vũ, không ngừng lắc lư theo âm nhạc.Nhân viên phục vụ ở hộp đêm đều có mắt nhạy bén, Tiết Lượng vừa mới vào cửa liền gây chú ý, đây là lần thứ tư trong tuần hắn đến đây, đã là kim chủ rực rỡ lóa mắt trong mắt những nhân viên phục vụ biết làm việc, toàn thân đều là mùi nhân dân tệ.Tiết Lượng tiêu tiền như nước, cũng không bủn xỉn, bất luận là tiền boa hay là cái gì cũng đều cho đầy đủ, mọi người thích những vị khách như vậy."Tiết tổng tới rồi." Nhân viên phục vụ đi qua gương mặt tươi cười chào đón.

Tiết Lượng nhìn khắp nơi, hỏi: "Thương Lục có ở đây không?"Thương Lục là cô gái có danh tiếng cao nhất ở "U minh mê sắc", nhưng phàm là khách quen nơi này, không có ai không phải vì cô ta mà đến, bất kỳ là nam hay nữ, đều sẽ bị phong tình của cô ta mê hoặc."Có có, đây không phải là đoán được Tiết tổng sẽ tới, Thương Lục đang chờ ngài đấy." nhân viên phục vụ khom người dẫn Tiết Lượng vào chỗ sâu trong hộp đêm.Tiết lượng nới lỏng cổ áo áo sơmi, cất bước đi theo bên cạnh nhân viên phục vụ, đôi mắt hắn lười biếng mê ly, nhìn qua chính là kiểu công tử phú quý rảnh rỗi đến đây vung tiền như rác tìm k1ch thích.

Cửa cầu thang xoắn ốc ở lầu hai của hộp đêm, Thương Lục kẹp điếu thuốc trong tay, lẳng lặng nhìn Tiết Lượng đi lên cầu thang.Tiết Lượng mới vừa nhìn thấy cô gái trước mắt liền có chút mất khống chế, hắn trực tiếp duỗi tay ôm bả vai Thương Lục, theo đó hôn một cái thật kêu trên mặt cô gái, sau đó cười nói bên tai cô gái: "Một ngày không gặp, anh nhớ muốn chết rồi!"Trong tay Thương Lục còn kẹp điếu thuốc, sau khi bị Tiết Lượng ôm thuận theo dựa vào trong lòng ngực hắn, lắc mông dẫn hắn đến chỗ sâu trong phòng ở lầu hai, vừa đi vừa vui cười nói: "Tiết tổng ban ngày bận rộn như vậy, còn rảnh nhớ người ta?""Có bận cũng phải bớt thời gian nhớ tiểu tâm can của anh!"Thương Lục hút điếu thuốc, hơi nghiêng đầu, cố ý phả ra trên mặt Tiết Lượng, híp mắt mê hoặc nói: "Em lại không tin."Vẻ mặt của Tiết Lượng là bộ dáng thần hồn điên đảo, hắn bị Thương Lục mê hoặc đến mức hoa mắt say mê, nghiêng ngả lảo đảo đi vào phòng, nhìn chằm chằm người đẹp, con ngươi cũng chỉ còn ý cười: "Vậy tiểu tâm can muốn như thế nào mới tin?"Sau khi Thương Lục vào phòng thì bắt lấy cà vạt của Tiết Lượng, dẫn hắn lên trên giường, ngón tay kẹp điếu thuốc bóp tắt trên gạt tàn thuốc ở đầu giường, hai người cùng nhau ngã trên giường."Phải xem Tiết tổng có bao nhiêu nỗ lực."Tiết Lượng tuân theo vô cùng chân thật nuốt nước miếng, tráo trợn nhìn chằm chằm người đẹp dưới thân, đến tròng mắt cũng trừng ra.Thương Lục vừa lòng nở nụ cười....Cách hộp đêm một nghìn mét, Nhậm Du Nhiên ngồi trong xe, mặt không biểu tình lấy bộ đàm không dây tàng hình ra, cô đập vào cửa sổ xe hít một hơi thật sâu."Con bò khốn khiếp Tiết Lượng này!" Nhậm Du Nhiên mắng tục một câu, lấy nước bên cạnh qua đổ mấy ngụm, may mà mình nhanh tay tháo bộ đàm tàng hình xuống, không phải nghe thêm mấy thứ khiếm nhã.Tiết Lượng là gián điệp cho Nhậm Du Nhiên, đi theo bên cạnh cô ba năm, độ trung thành cùng với năng lực làm việc đều rất mạnh.

Nói đến cũng buồn cười, người này vốn là paparazzi, đầu óc khôn khéo, ở đâu cũng nhúng tay vào, minh tinh lớn nhỏ trong giới nhiều ít gì cũng từng bị hắn chụp được những bí mật không thể nói, dựa vào việc này kiếm lời không ít tiền.

Con người luôn có thói hư tật xấu, có tiền nhiều hơn liền bắt đầu suy nghĩ xài như thế nào, xa hoa đọa lạc liền rơi vào con đường sai trái, Tiết Lượng không cẩn thận bị nghiện m@ túy.Hắn quen biết Nhậm Du Nhiên là một sự trùng hợp, lúc ấy hắn muốn kiếm một khoản lớn, với một nữ diễn viên nổi tiếng, sao nữ đó tên là Hướng Thiển, sau khi ra mắt luôn trong sạch thậm chí đến tai tiếng cũng không có.Tiết Lượng không tin chuyện lạ, cảm thấy trong vòng này không có khả năng có người sạch sẽ, vì thế hắn quyết định tự thân ra tay theo dõi.

Kết quả cũng không ra sao, hắn hoàn toàn ngã nhào.Đang khi Tiết Lượng dừng xe giữa bụi cây, đưa camera gắt gao hướng thẳng vào nhà Hướng Thiển, cửa sổ xe phía sau lại bị người ta gõ vang, xém chút nữa doạ hắn sợ tới mức hồn phi phách tán.Nhậm Du Nhiên bày ra chứng nhận cảnh sát của bản thân, liếc nhìn Tiết Lượng từ trên xuống dưới, cười lạnh nói: "Anh bị nghi ngờ có liên quan đến quấy rối, đi theo tôi một chuyến."Sau đó Tiết Lượng mới biết được, nữ diễn viên nổi tiếng Hướng Thiển, là bạn thời thơ ấu của phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố Tân Hà năm đó.Vừa khéo là, lần đó Tiết Lượng dính vào m@ túy, Nhậm Du Nhiên khi đó đã không phải tay mơ, vừa thấy Tiết Lượng có phản ứng kia liền biết sao hắn lại thế này, lậptức gọi xe cứu thương.

Sau khi tỉnh lại Tiết Lượng coi Nhậm Du Nhiên như ân nhân cứu mạng, tuy rằng Nhậm Du Nhiên đã nói lần thứ tám trăm đây chỉ là chức trách, nhưng Tiết lượng lại chui vào ngõ cụt.Hắn thề muốn cai nghiện, hơn nữa con xin trở thành gián điệp.

"Tôi phải làm gián điệp."Nhậm Du Nhiên vừa nghe thấy lời này, đầu tiên là cười, căn bản không xem lời của tên nhóc này là thật.

Kết quả sự chấp nhất của Tiết Lượng vượt mức bình thường, mấy lần đến đi qua đi lại trước mắt Nhậm Du Nhiên, mỗi lần đều là một câu này, là quyết tâm phải làm gián điệp."Đội trưởng Nhậm, cô nhận tôi đi.

Tôi có tiền sử sử dụng ma tuý, bản chức công việc vẫn là làm paparazzi, điều kiện làm gián điệp này là được trời ưu ái, cô thật sự không suy xét sao? Qua thôn này thì không còn cửa hàng nào đâu!"Nhậm Du Nhiên cuối cùng cũng đau đầu vì nghe hắn dài dòng, nghĩ người này một thân tiền án, không trông cậy hắn thật sự có thể cải tà quy chính, nhưng nếu hắn có tấm lòng này, cuối cùng hay là nên cho hắn cơ hội một lần.Vì thế Nhậm Du Nhiên duyệt kiến nghị của Tiết Lượng, nhận hắn vào làm dưới trướng mình, đăng ký thân phận đặc vụ tai mắt cho hắn ở trong cục, trở thành gián điệp của cô, giúp cô làm một ít chuyện cô không tiện làm.

Tiết Lượng đã quen làm paparazzi được thân phận mới, hơn nữa lại là thân phận mới phù hợp với tài năng của hắn, đột nhiên cảm thấy đặc biệt hưng phấn....Hai giờ sau, Nhậm Du Nhiên ở trong xe mơ màng sắp ngủ, cửa sổ xe bị gõ ba cái, cô đột nhiên tỉnh táo, nghiêng đầu nhìn qua, Tiết Lượng đang đứng ở ngoài xe, rất cẩn thận nhìn khắp nơi.Nhậm Du Nhiên mở khóa xe để hắn lên, trực tiếp quay đầu xe rời khỏi nơi này.

"Không có ai đi theo anh chứ đi?"Tiết Lượng cởi nút tay áo sơmi ra, lộ ra vết sẹo trên cánh tay lưu lại do đã từng tiêm m@ túy, nói: "Tôi làm việc cô cứ yên tâm."Nhậm Du Nhiên liếc mắt nhìn hắn, cười như không cười nói: "Tiết tổng hôm nay sướng không?"Nghe lời này của cô, lại hợp với vẻ mặt trêu ghẹo, biểu tình của Tiết Lượng nháy mắt suy sụp xuống: "Đội trưởng Nhậm, tôi không thích phụ nữ.""Ha ha ha ha." Nhậm Du Nhiên không khách khí cười vài tiếng, thổn thức nói: "Thiệt thòi cho anh có thể diễn rất thật như vậy.

Nói thật, mỗi lần anh đều làm như thế nào giả vờ cho qua, tôi thật sự tò mò."Tiết Lượng một khuôn mặt khổ, nói: "Đây là tay nghề ăn cơm, cũng không thể dễ dàng giảng cho cô nghe, bằng không cô học xong không dùng tôi nữa thì sao.""Tôi nhổ." Nhậm Du Nhiên thuần thục xoay vô lăng, phun hắn một ngụm: "Bà đây không cần phải học cái này! Ít nói nhảm, hôm nay có thu hoạch gì?"Khuôn mặt Tiết Lượng cuối cùng cũng ngay thẳng lại, nói: "Thương Lục đã bắt đầu tín nhiệm tôi, hôm nay cô ta muốn cùng tôi chơi chút k1ch thích, chuẩn bị trên bàn một ít đồ chơi nhỏ, còn có một gói thuốc bột, tôi lấy thuốc bột ra, cô ta cho rằng tôi đã ăn."Nhậm Du Nhiên tò mò liếc hắn một cái: "Tôi thật sự rất muốn biết anh động tay chân gì ở trên người cô ta, nếu không sao mỗi lần cô ta đều cho rằng anh cùng với cô ta cái kia, còn tin tưởng anh không nghi ngờ, hôm nay còn tưởng rằng anh ăn thứ thuốc này.

Tôi biết đây là cái anh gọi là bản lĩnh kiếm cơm, không muốn nói cho tôi, tôi cũng chỉ là cảm thán một chút, chuyện này anh làm rất được."Tiết Lượng sờ sờ mũi, đắc ý nói: "Đúng không, dù sao có thể đạt được mục đích là được, cụ thể thì đội trưởng Nhậm cô không cần hỏi."Nhậm Du Nhiên xớ một tiếng, hỏi: "Thuốc bột đâu?" Tiết Lượng bắt đầu cởi nút áo sơmi.Nhậm Du Nhiên lái xe: "???""Anh c ởi quần áo làm gì?"Tiết Lượng móc ra một cái bao giấy nhỏ cất giấu từ bên trong áo sơmi, nói: "Tôi giấu bên trong."Nhậm Du Nhiên: "..." Không hổ là anh."Bao thuốc bột này thành phần cụ thể cùng với có hiệu quả gì tôi cũng không biết, chỉ có thể để cô lấy về tự mình giám định." Tiết Lượng đặt bao giấy nhỏ trên xe Nhậm Du Nhiên: "Hiện tại tôi lấy được đủ sự tín nhiệm của Thương Lục rồi, cô tacho tôi dùng cái thuốc này, tôi phải mau chóng biết là thành phần gì, lần sau mới tiếp tục diễn tốt trước mặt cô ta."Nhậm Du Nhiên gật đầu nói: "Biết rồi, ngày mai sẽ cho anh kết quả.

Anh cảm thấy còn cần bao lâu nữa? Mới có thể nhìn thấy ông chủ của hộp đêm này?"Tiết Lượng dựa vào trên ghế, nói: "Không rõ ràng lắm, người phụ nữ Thương Lục này cũng không đơn giản.

Tôi có cảm giác, địa vị của cô ta ở hộp đêm tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là một cô gái đầu bảng như vậy, những nhân viên phục vụ đó đều rất cung kính đối với cô ta, còn thậm chí vô cùng nghe lời cô ta.

Lần trước tôi giả bộ ngủ, một tai nghe lén, cô ta giống như còn có thể thay thế ông chủ ra lệnh, loại địa vị này không bình thường."Nhậm Du Nhiên nghĩ nghĩ, nói: "Tôi đã điều tra tư liệu cơ bản của hộp đêm này, tên người đăng ký pháp lý chính là Thương Lục."Tiết Lượng có chút giật mình: "Cô ta đây là tình huống như thế nào vậy, vợ ông chủ còn phải tiếp khách?"Nhậm Du Nhiên lắc đầu, tỏ vẻ cô ấy cũng không rõ ràng lắm: "Tóm lại có thể còn cần phiền anh lại điều tra sâu hơn một chút, ít nhất phải dẫn được ông chủ ra, xem thử rốt cuộc là thần thánh phương nào."Việc này không dễ làm, tựa như trước đó Nhậm Du Nhiên đã nói với Cố Dĩ Di như vậy, tất cả tội phạm liên quan đến m@ túy đều vô cùng hung ác, mỗi ngày bọn họ buộc chặt đầu trên lưng quần kiếm tiền, một chút không lưu ý sẽ mất đi tính mạng, cho nên những tội phạm này cũng càng thêm nguy hiểm.Đối với loại gián điệp như Tiết Lượng này mà nói, tiến sâu vào loại địa phương này để điều tra lấy bằng chứng cũng càng thêm gian nan, một chút không lưu ý bại lộ mục đích của mình, liền sẽ chết không có chỗ chôn.Dù sao cũng đã theo bên cạnh ba năm, Nhậm Du Nhiên im lặng, lại nói: "Không bắt buộc, nếu anh cảm thấy khó làm cũng có thể nói với tôi."Tiết Lượng kinh ngạc liếc nhìn cô một cái: "Hiếm thấy nha đội trưởng Nhậm, cô là lo lắng cho an toàn của em trai nhỏ sao?"Nhậm Du Nhiên mơ hồ lẩm bẩm một câu: "Xem là vậy đi."Ánh mắt Tiết Lượng giãn ra, hắn duỗi người dựa vào trên ghế dựa: "Đội trưởng Nhậm, cô có tấm lòng này tôi rất vui vẻ.

Nói thật lòng, nếu là rơi vào ba năm trướcđây, cô tìm tôi làm chuyện nguy hiểm như vậy, tôi chắc chắn có bao nhiêu tiền cũng không làm, nhưng mà hiện tại không giống.""Chỗ nào không giống?" Nhậm Du Nhiên dẫm phanh lại, đưa Tiết Lượng đến nhà.Tiết Lượng nhìn cô, cười nói: "Cô là một cảnh sát tốt, nếu có thể giúp được cô, tôi cảm thấy tôi cũng rất có giá trị."Nhậm Du Nhiên giật mình, nhìn nụ cười chân thành trên mặt hắn, trong lòng nhất thời cảm khái.Tiết Lượng mở cửa xuống xe, nói: "Nhưng mà gần đây công việc chính của tôi đều bị chậm trễ, đội trưởng Nhậm cô đừng quên mời tôi ăn bữa tiệc lớn!"Nhậm Du Nhiên cười nhạo một tiếng, phất tay ý bảo hắn mau cút.Đưa Tiết Lượng về nhà, Nhậm Du Nhiên cầm bao giấy nhỏ hắn để lại đưa qua xem, sau đó quay đầu xe nghênh ngang đi....Ngày hôm sau đi làm, Nhậm Du Nhiên đưa thuốc bột đến lúc khoa kiểm nghiệm: "Chị Trần, chị xem có thể khẩn cấp hay không? Mau chóng phân tích ra thành phần của thuốc bột này?"Trần Băng mới vừa thay áo blouse trắng, bà vừa búi tóc vừa nói: "Được, cô để ở kia trước, tôi sẽ đến phòng thí nghiệm kiểm tra."Nhậm Du Nhiên cười cười: "Được rồi, vậy làm phiền nha."Phân tích chất độc tiến hành gấp rút, Cố Dĩ Di bên này cũng có tiến triển mới."Đội trưởng, chiếc xe mục tiêu lúc thi thể An Nguyệt phát nổ đêm đó biến mất từ đường chùa Thiên Thành, lúc mười giờ sáng ngày hôm sau, một chiếc xe van cùng kiểu dáng cùng màu sắc xuất hiện ở cửa vào cầu vượt trên ba con phố khác, đã xử lý điều tra hình ảnh, bảng số xe đã thay đổi."Cố Dĩ Di đi tới nhìn thử, nói: "Đưa biển số này đến đội giao thông điều tra một chút."Nửa giờ sau, đội giao thông trả lời: "Biển số xe mới là giả, không có đăng ký."Đôi mắt Cố Dĩ Di sáng ngời, lạnh lùng nói: "Tiếp tục điều tra chiếc xe này dọc theo phương hướng đường cao tốc cho tôi, điều tra xem nó đi hướng về nơi nào, nơi xuất hiện cuối cùng!"Một lượng lớn công tác theo dõi kiểm tra xác minh có đột phá trọng đại, nhóm cảnh sát liên tục tăng ca vài ngày tràn ngập nhiệt tình, công việc kéo dài rườm rà lại buồn tẻ cuối cùng cũng thấy được ánh rạng đông.Cùng lúc đó, khoa kiểm nghiệm cũng đưa ra kết quả phân tích dược phẩm, Trần Băng cầm báo cáo tìm Nhậm Du Nhiên: "Đội trưởng Nhậm, thuốc bột này chứa thuốc gây ảo giác LSD loại thường dùng, còn có chất k1ch thích, tương tự với dược phẩm thành phần cao trước đó phát hiện ở nhà Cốc Ngọc Thụ.

Tôi đã tiến hành đối chiếu hai loại dược phẩm rồi, ngoại trừ chút ít liều lượng thành phần có khác ra, cơ hồ có thể xác định là loại m@ túy cùng loại."Nhậm Du Nhiên vân vê ngón tay, thở phào một ngụm, cô đánh cuộc chính xác rồi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.