Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Cầu Đạo - Chương 35: Minh Hằng Thiên tông mưu đồ “3 ngày trước” : truyenyy.mobi

Cầu Đạo

Chương 35: Minh Hằng Thiên tông mưu đồ “3 ngày trước”




Trần nguyên đưa ý thức vào trong sơn động. vẫn chưa một kẻ nào phát giác ra sự hiện diện của hắn.
tại trong cảm ứng của hắn, sơn động này không lớn, sâu chưa đến bốn mươi trượng, rộng chừng ba trượng, cao hai trượng. tại bên trong, vách hang và trận hàng hình thành những hình dạng thạch nhũ quái dị do nước mưa và đá vôi tạo thành.
trần nguyên không có quá nhiều tâm tư đi thưởng thức những kiệt tác tự nhiên này. hắn chú ý tới hơn hai mươi đạo khí tức như ẩn như hiện sâu bên trong tận cùng.
những người này không mạnh lắm, từ cường độ đến xem thì chỉ có ba người đặt chân vào tứ phẩm, không có một cái có thể sánh ngang diệp trường tuyết.
lúc này, một lão giả mở miệng nói chuyện,hắn cũng chính là một trong ba vị tứ phẩm chân nhân duy nhất, tu vi ước chừng tại tầng bốn, tầng năm:
“minh sơn, tình báo của ngươi thế nhưng có chắc chắn?”
“bẩm nhị thái thượng trưởng lão, minh sơn dám lấy tính mạng ra thề với trời rằng, tất cả những tin tức này thu được là chính xác, không có nửa điểm sai lầm.” một trong ba vị chân nhân, tu vi ước chừng tại tầng hai khẳng định chắc chắn nói.
đối với người thế giới này, lời thế chính là bản khế ước với thiên địa, là thứ nói ra thì nhất định phải làm theo, không phải là loại ngôn ngữ có thể bừa bãi phát biểu.
vị chân nhân còn lại lúc này lên tiếng:
“tốt. tốt. tốt.” hắn liên tục nói to ba tiếng, cho thấy tâm tình có bao nhiêu thoải mái: “chuyện đã như vậy chính là trời giúp chúng ta. lần này, linh bảo tất thuộc về minh hằng thiên tông chúng ta. vừa vặn, cũng là lúc chúng ta giải quyết luôn một thể hoàng gia cái gia tộc chết tiệt này.”
nhị thái thượng trưởng lão cũng là một mặt mỉm cười:
“ha ha ha… hoàng gia tự cho là thông minh. mời đến mười mấy tứ phẩm, ngũ phẩm thế lực, lại nhờ vả đến sự giúp đỡ của ma tu, dựng lên màn kịch thần hà sơn, cốt chỉ để thực hiện ve sầu thoát xác. cuối cùng, chúng lại không biết chúng ta tương kế tựu kế, đứng sau lưng đâm cho chúng một dao.”

vị gọi minh sơn chân nhân cũng là lên tiếng cười góp vui:
“hai vị thái thượng trưởng lão nói đúng. hoàng gia vốn xảo quyệt, lợi dụng ma tu quấy loạn tình hình thần hà sơn, dựng lên chướng khí mịt mù che mắt thế nhân. đáng thương, cái đại tông môn, cổ thế gia, còn chạy theo như vịt để truy tìm một kiện báu vật hư vô mờ mịt, mà không biết rằng, thứ họ truy cầu chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước. chân chính thượng cổ linh bảo đã bị hoàng gia cất giấu đi, tại nơi sâu xa của thần hà sơn.”
lúc này, nhị thái thượng trưởng lão lại có chút lo lắng:
“vậy còn bên kia tông chủ? chúng ta không thể liên lạc được với hắn. liệu có thể…”
đại thái thượng trưởng lão khoát tay nói:
“không cần lo lắng. hoàng gia cũng không dám vọng động, thật đánh giết người từ mười mấy thế lực lớn, trừ khi bọn chúng muốn chết không có chỗ chôn. trước đó ta cũng kiểm tra qua một lần, đó chỉ là lục phẩm trận pháp vây khốn, ngăn cản toàn bộ liên lạc vào ra mà thôi, sẽ không có nguy hại đến tính mạng bọn hắn. mặt khác, tông chủ bị giam cầm nơi đó với bọn hắn cũng là chuyện tốt đối với chúng ta. hắn là chiêu bài để cho các thế lực khác nhìn vào, cho thấy chúng ta cũng là mắc bẫy, tránh hiềm nghi sau này.”
“cái này hoàng gia cũng là đầu tư, vận dụng nguyên một bộ lục phẩm trận pháp để vây khốn chân nhân mười mấy thế lực. bọn chúng rõ ràng là đang tạo cơ hội để ‘ma tu’ thoát thân.có như vậy, sau này thượng cổ linh bảo tiêu thất trước mắt chúng nhân cũng là hợp tình hợp lý.”
“hừ. một cái lục phẩm trận pháp mà thôi. hoàng gia có đau lòng, nhưng so với một kiện thượng cổ linh bảo thì chẳng đáng là gì.”
đúng lúc này, tên nam tử áo đen chật vật chạy vào sơn động. thương thế trên người hắn, bởi vì đan dược mà đã bớt đi kinh dị vốn có, thế nhưng, khí huyết suy sụp, sắc mặt trắng bệch không che dấu nổi sự thật rằng, hắn thụ thương không nhẹ chút nào.
minh sơn vừa nhìn thấy người đến, giật mình hỏi:
“vương chấp sự, ngươi đây là thế nào?”
vương chấp sự gỡ đi áo bào đen, để lộ ra gương mặt nam tử trung niên, lớp da có chút nhăn nheo, ánh mắt hẹp dài. hắn gian nan mở miệng:
“khởi… khởi bẩm minh trưởng lão, tập… tập kích thất bại.”
minh sơn kinh ngạc hỏi:
“chuyện gì xảy ra? không phải diệp trường tuyết đã bị nhử rời khỏi sao? chỉ là một tên tam phẩm tầng hai, một tên tiểu bối nhị phẩm, ngươi còn không xử lý được?”
vương chấp sự cười khổ nói:
“quả thực là ta vô năng, tên kia dù chỉ có tu vi tam phẩm tầng hai nhưng sức chiến đấu nghịch thiên, cho dù là ta trực diện mặt đối mặt cũng bị hắn đè ép lên đánh, phải vận dụng đến phi thân phù mới trốn thoát. hắn còn trẻ mà tu vi cùng thực lực mạnh như thế, cho dù là toàn bộ thiên nam vực, không, tô châu cũng chẳng tìm ra được cái thứ hai.”
kế đến, vương chấp sự đem sự tình một lượt thuật lại cho mọi người nghe. lời dứt, ba vị chân nhân đều rơi vào trầm mặc.
sau một lát, vẫn là đại thái thượng trưởng lão lên tiếng:
“kẻ này cốt linh chưa đủ hai mươi, tu vi cao không hợp thói thường, sức chiến đấu nghịch thiên, tâm tính lại càng không tầm thường, chỉ e sau lưng hắn có bối cảnh lớn không thể trêu vào.”
“đại sư huynh, nói như vậy, chúng ta đối với hắn ra sao?”
đại thái thượng trưởng lão không trả lời nhị sư đệ mà nhìn chằm chằm vương chấp sự:
“vương chấp sự, ngươi nói cho ta biết, hắn nhưng có phát hiện ra ngươi?”
bị nhìn chằm chằm, vương chấp sự rùng mình một cái, sau đó vội vã lắc đầu phủ nhận:

“không có khả năng. đệ tử sau khi dùng phi thân phù cũng không có rời đi ngay mà cẩn thận ẩn nấp một bên, theo dõi động tĩnh đối phương. kẻ này không có ý truy đuổi mà lập tức quay trở lại trận pháp bảo hộ. đến lúc này, đệ tử mới yên tâm quay trở lại đây. lúc đi đường còn cố tình đi lòng vòng nhiều lần, chắc chắn không có kẻ khả nghi theo đuôi mới yên tâm tiến vào sơn động.”
đại thái thượng trưởng lão hài lòng gật đầu:
“nói như vậy, hắn là không có phát giác ra chúng ta?”
vương chấp sự vỗ ngực đảm bảo:
“điểm ấy xin đại thái thượng trưởng lão yên tâm, đệ tử có lòng tin đảm bảo.”
“sư huynh, vậy chúng ta…” nhị thái thượng trưởng lão một lần nữa hỏi dò.
“buông tha chúng thôi.” người kia thở dài.
“buông tha?”
“ừm. buông tha.” dừng một lát, đại thái thượng trưởng lão giải thích nói: “kẻ này có ngũ phẩm trận pháp bảo hộ, muốn đánh giết không phải là chuyện dễ dàng. chưa nói đến bối cảnh hắn đáng sợ như thế nào chưa biết, chỉ bằng việc hắn là tuyệt thế thiên tài đã đủ để chúng ta không đáng đắc tội. một khi đụng vào, đối với tông môn có hại vô cùng.”
minh sơn vẫn kiên trì hỏi:
“thế nhưng chúng ta đã tập sát hắn, trước sau đều đã đắc tội. vì cái gì không dành thêm điểm lực, tuyệt đối đánh giết, như thế đối với kế hoạch càng thêm thuận lợi.”
“không giống nhau. trước, hắn không rõ lai lịch của chúng ta, chúng ta tập sát thất bại. hiện giờ cũng không cần thiết mạo hiểm thêm nữa. lại nói… các ngươi vẫn nhớ mục đích chính của chúng ta?”
“nhớ rõ thưa đại thái thượng trưởng lão.” minh sơn khí thế hùng hồn nói: “đánh giết càng nhiều người của các đại thế lực càng tốt.”
đại thái thượng nghe vậy, có chút giận dữ quát:
“ngu xuẩn, ai nói ngươi rằng chúng ta cần đánh giết người của các thế lực lớn?” dừng tạm, hắn kiên nhẫn giải thích:
“ta lặp lại lần nữa, thứ chúng ta cần là dẫn động chúng nộ, đổ hết nước bẩn lên đầu hoàng gia.
thực lực của chúng ta so với hoàng gia là có hơn, nhưng không hơn đến bao nhiêu. chúng ta có thể đoạt đến linh bảo, nhưng lại không có thực lực huyết tẩy hoàng gia. ngươi thử nghĩ xem, nếu chúng ta đoạt đến linh bảo, hoàng gia bao nhiêu công sức đổ sông đổ bể, cái gì cũng không được, bọn chúng sẽ làm gì?”
nhị thái thượng trưởng lão thay minh sơn trả lời:
“bọn chúng sẽ điên cuồng, bất chấp tất cả trả thù. hơn thế nữa, chúng có thể tiết lộ chúng ta nắm giữ linh bảo. thậm chí, chúng còn có thể vu cáo chúng ta cấu kết ma tu, đoạt bọn hắn linh bảo. đến lúc đó, trở thành thiên hạ chính đạo công địch, minh hằng thiên tông đừng hòng còn đường sống.”
đại thái thượng trưởng lão gật đầu:
“đúng thế. cho nên, trước khi chúng giội nước bẩn lên đầu chúng ta, chúng ta cần phải giội nước bẩn lên đầu chúng. hoàng gia trước đó vì cố kỵ các thế lực lớn, cho nên chúng không dám ra tay với thiên kiêu từ các thế lực này. loạn mà bọn chúng tạo ra, bất quá chỉ là chém giết một hai nghìn tên tán tu xui xẻo mà thôi. chưa thể chân chính dẫn động chúng nộ.
việc của chúng ta là khuấy cho vũng nước này càng thêm đục, làm cho cục diện càng thêm loạn. đến lúc đó, ngươi nghĩ mà xem, chờ đợi các chân nhân từ các thế lực lớn thoát khốn mà ra, chứng kiến đệ tử nhà mình chết thảm trong tay ma tu. chúng ta lại đứng ra vạch trần âm mưu thông đồng ma tu của hoàng gia, ngươi nghĩ, đến lúc đó, hoàng gia sẽ còn cơ hội phản kích chúng ta sao?”
minh sơn giật mình, âm thầm sợ hãi than, kế hoạch này quá độc. trước đó, hắn cũng chỉ là biết đến một bộ phận kế hoạch mà thôi. chân chính toàn cục, cũng chỉ có tông chủ cùng mấy vị thái thượng trưởng lão là nắm rõ ràng. thứ này quá quan trọng, cũng quá nguy hiểm để cho nhiều người biết đến.
bất quá, hắn vẫn còn nghi hoặc:

“bẩm thái thượng trưởng lão, hoàng gia lúc ấy ắt sẽ thành thiên hạ công địch, nhân thần cộng phẫn, bị người kêu đánh kếu giết, nhưng các thế lực lại không phải quá ngốc, bọn hắn sẽ không truy tìm tung tích linh bảo sao? thời điểm đó, hoàng gia cá chết lưới rách, sống chết khai ra chúng ta, vậy chẳng phải phiền phức to?”
đại thái thượng trưởng lão cười:
“không có việc gì. ngươi chẳng lẽ còn không thể tạo ra chứng cứ giả, còn không thể để cho mấy tên ‘ma tu’ nhận ra đại thế không ổn, phản bội hoàng gia, ôm theo linh bảo chuồn mất sao?”
“nhưng cái này… thật sẽ khiến các đại thế lực tin sao? bọn họ không phải người ngu, liệu sẽ làm qua mắt được mấy chục vị chân nhân?”
đại thái thượng trưởng lão khẽ vuốt chòm râu dài, bạc phơ, đôi mắt ánh lên vẻ thâm thúy, uyên bác, bình thản nói:
“ngươi chưa nghe qua câu nói: khi con người ta giận dữ cũng là lúc hắn đánh mất trí khôn?
không quan trọng bọn họ nghi ngờ bao nhiêu, chỉ cần dẫn đủ cơn thịnh nộ của bọn họ, bọn họ sẽ chỉ chăm chú lên hoàng gia và ma tu mà bỏ quên chúng ta.”
“cho nên, chúng ta mới cần đánh giết đủ nhiều đệ tử thế lực lớn, dội gáo nước bẩn này lên đầu hoàng gia và ma tu?”
đại thái thượng trưởng lão gật đầu:
“đúng thế, giết càng nhiều, giết nhân vật càng quan trọng, kế hoạch chúng ta càng chót lọt. lại nói, bất kỳ thế lực nào cũng cần phải kéo xuống nước. bởi vì, chỉ một bên còn tỉnh táo, ắt sẽ dễ dàng tìm ra điểm sơ hở.”
“thế còn hai tên trần nguyên và lữ như yên?” hắn có chút không hiểu, hai kẻ này nếu giết thì hẳn kế hoạch càng tiến một bước lớn.
“không cần.” đại thái thượng trưởng lão khoát tay: “trước không nói, động đến trần nguyên tiểu tử kia có thể trêu chọc đến tồn tại không thể trêu chọc. lữ như yên không đáng giá chúng ta hưng sư động chúng nhiều như vậy. lại nói, so với lữ như yên, chúng ta tìm được mục tiêu càng thích hợp để khiến nguyệt kính hồ điên cuồng.”
“ý ngài là…” minh sơn vẫn chưa rõ tình báo, có chút tò mò.
“chuyện này ngươi không cần biết nhiều. nên nhớ, chúng ta minh hằng thiên tông chiến dịch lần này điều động cả thảy hai mươi vị chân nhân. ngoại trừ tông chủ và hai vị phối hợp hoàng gia diễn một màn kịch bị vây khốn, sáu người khác cần âm thầm tập kích mục tiêu kia. chỉ còn lại chúng ta mười một người thực hiện tranh đoạt thượng cổ linh bảo. lực lượng này vốn không nhỉnh hơn hoàng gia là bao. bởi vậy, để đảm bảo chắc chắn thành công, không được phép phân tâm vào những thứ khác không cần thiết. tập trung toàn lực cho mục tiêu cuối cùng.”
“vâng, thưa đại thái thượng trưởng lão.” minh sơn cung kính đáp lại.
nhị thái thượng trưởng lão thì âm thầm tại một bên gật gù, trong đầu một lần nữa thông suốt lại kế hoạch từ đầu đến cuối.
hoàn mỹ. không có sơ hở.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.