Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!! - Chương 35: Dù sao ngủ thì cũng đã ngủ qua : truyenyy.mobi

Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 35: Dù sao ngủ thì cũng đã ngủ qua




Người cô đang muốn đối mặt là một người đàn ông làm mưa làm gió ở Nam Đức Thị.

Cô còn lén chụp ảng giường chiếu của anh ta, còn đối với anh ta hôn....

Thời điểm Ôn Hướng Dương đang miên man suy nghĩ, xe dừng lại, bảo vệ mở cửa xe ra, chào Mộ Lăng Khiêm mời xuống dưới, Ôn Hướng Dương cũng vội vã đi theo xuống xe.

Mộ Lăng Khiêm đang không muốn nói chuyện với cô, hiện tại cô nào dám nói chuyện, thấy Mộ Lăng Khiêm đi ở phía trước, cô chỉ có thể giống như một osin, chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi đi theo anh ta.

Hai người đi đến Deel một cửa hàng chuyên, Mộ Lăng Khiêm mới dừng lại, ngay sau đó lập tức nhìn về phía bộ trang phục học sinh màu trắng đi qua.

Nhân viên cửa hàng thấy trong tiệm xuất hiện một vị khách anh tuấn bất phàm như thế, liền trước sau đi điến, lại bị hai vị khách soái ca đeo kính râm ngăn cản xuống dưới, các cô nhìn thấy vị khách nam nhân kia tay thon dài, lấy bộ trang phục kia xuống, cất bước đi đến cửa nơi một cô gái xinh đẹp đứng ở đó, đem trang phục ném cho cô. 

“Thay.”

Ôn Hướng Dương mắt thì nhìn trang phục trong lòng ngực, mắt lại nhìn Mộ Lăng Khiêm, ngoan ngoãn đi thay quần áo.

Dù sao, qua hôm nay, hai người sẽ không còn quan hệ gì nữa, chỉ cần có thể làm anh ta vui, làm chuyện gì cũng được.

Ôn Hướng Dương ở phòng thử đồ cởi tới cởi lui thay quần áo, nhìn bộ dạng thiếu nữ của mình trong gương, nhìn sao cũng cảm thấy bộ dạng này giống như bộ dạng khi cô mới học cao trung, bộ trang phục này mặc vào nhìn cô cứ như học sinh cao trung.

Khi học cao trung, vóc dáng Ôn Hướng Dương không tệ, hiện tại mặc bộ trang phục đáng yêu này vào, càng là đem vẻ mỹ lệ thanh nhã của cô thể hiện ra không sót chỗ nào.

Ôn Hướng Dương kéo cửa phòng thay đồ, đi ra.

Một số cô gái đang trang điểm, không ít người ghé mắt nhìn, không ngờ còn có người có thể mặc bộ trang phục này điềm đạm đáng yêu như vậy.

Mộ Lăng Khiêm đứng lên, đi đến chỗ Ôn Hướng Dương.

Không biết là có phải ảo giác hay không, Ôn Hướng Dương cảm thấy Mộ Lăng Khiêm không có lạnh lẽo như lúc trước.

" Tính tiền."

Được rồi, vẫn là trước sau lạnh như băng.

Mộ Lăng Khiêm quẹt thẻ, căn bản không cho Ôn Hướng Dương có thời gian thay lại quần áo, liền kéo cô lên xe rời khỏi cửa hàng.

Ôn Hướng Dương cũng không biết Mộ Lăng Khiêm muốn đưa cô đi đâu, chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Trong xe mở máy sưởi, Ôn Hướng Dương hôm nay lại thức dậy rất sớm, mới vừa từ hôn lễ quậy về tiêu hao rất nhiều sức lực, không biết ngồi ở trên xe bao lâu, mí mắt cô bắt đầu khép mở.

Nhưng, liền nghĩ đến Mộ Lăng Khiêm đang ở bên cạnh……

Kiên cường không nhắm mắt, nhưng mà không nhịn được ngáp một cái.

Chỉ ngáp một cái, liền thu hút ánh mắt của Mộ Lăng Khiêm.

Ánh nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, mở miệng nói:" Đến khách sạn gần nhất."

Ôn Hướng Dương nghe nói như vậy, trong lòng giật mình một cái, theo bản năng người ngồi thẳng lên, đề phòng lỡ miệng nói:" Đi khách sạn làm gì?”

" Cô cảm thấy cô sẽ làm gì với cô?"

Ôn Hướng Dương phản ứng bản năng, nhưng không ngờ lại được Mộ Lăng Khiêm trả lời. Dù sao ngủ thì cũng đã ngủ quá, vẫn là tiền cô đã bao.

Cô giống như thật sự không lo lắng gì.

Đi đến một khách sạn năm sao gần nhất, giám đốc đã sớm biết được, mang theo nhân viên khách sạn đướng ở cửa, xếp hàng nghênh đón.

Ôn Hướng Dương càng cảm thấy cô và Mộ Lăng Khiêm vốn là người không ở cùng một thế giới.

Giám đốc dẫn hai người đi đến phòng tổng thống.

Xuyên qua hành lang khách sạn, Ôn Hướng Dương được dẫn đến phòng tổng thống nội thất trong phòng tráng lệ, phòng thì lớn như vậy, làm trong lòng cô vó chút thấp thỏm, hoàn toàn không biết Mộ Lăng Khiêm đưa cô tới khách sạn làm gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.