Bất kể hai cô đi tới đâu, sự tồn tại của hai cô cũng thu hút sự chú ý của mọi người..gia thế tốt, bề ngoài thì xinh đẹp hấp dẫn động lòng người làm cho không it người phải sinh lòng đố kị.
Ôn Hướng Dương cũng không thèm tính toán để ý gì tới Vương Lị " Tiểu Hân, chúng ta qua bên kia ngồi một lát đi "
" À... Được thôi"
Vương Lị thấy Ôn Hướng Dương và Nghiêm Hân cư nhiên bỏ qua sự tồn tại của cô ta thì liền cất bước đi theo, đứng chắn trước mặt cản đường đi của hai người, trừng lớn đôi mắt nói " Ôn Hướng Dương, tôi là đang nói chuyện với cô! Cô điếc sao?"
Ôn Hướng Dương chỉ là nhìn Vương Lị liếc mắt một cái " Tiểu Hân, chúng ta đi "
Nhìn thấy Ôn Hướng Dương và Nghiêm Hân lại lần nữa làm lơ mình, xung quanh còn có những ánh mắt giọng nói vọng về phía này, mặt cô ta nhất thời tối sầm lại.
Cô ta không chịu từ bỏ, lại đuổi theo cất giọng châm chọc " Sao vậy? Ôn Hướng Dương, tôi và cô không biết mặt nhau sao? Thật đúng là, khi gặp nạn thì phượng hoàng cũng không bằng gà...mà cô lại không phải là phượng hoàng "
Nghiêm Hân nhíu mày nhìn về phía Vương Lị,cũng đã tốt nghiệp đại học..mà con người này sao lại giống ruồi bọ vậy,thảo nào mọi người ghét.
Ôn Hướng Dương chán ghét khi nhìn thấy Vương Lị, tiến đến bên tai Nghiêm Hân không nhanh không chậm nói " Tiểu Hân à, hình như mình bị ảo giác hay sao ấy.. Sao lại thấy ở một khách sạn năm sao cao cấp thế này mà lại ngửi được một cổ hơi thở nồng đậm sự quê mùa "
Nghiêm Hân nghe thấy lời này liền bật cười một tiếng.
"Cô...cô nói cái gì? Cô lặp lại lần nữa " Vương Lị tức đến nghiến răng nghiến lợi.
"A".. Ôn Hướng Dương a một tiếng, không thèm để ý đến cô ta.
Vương Lị cũng là bạn cùng phòng, cha cô có tiếng là nhà giàu mới nổi,ở thành phố Nam Đức nhà giàu mới nổi không it, làm nhà giàu mới nổi cũng không phải là việc đáng xấu hổ. Đáng xấu hổ chính là lão thích khoe mẽ,ở trường học bậc nhất của các cô ghê tởm nhất chính là loại này.
Về sau Vương Lị kết thân với cô dâu hôm nay - tiểu thư của Trần gia Trần Vân Hi, hai người chơi với nhau làm không thiếu những hành động trộm cắp hạ cấp.
"Hừ " Vương Lị cảm thấy mình không làm gì được Ôn Hướng Dương, chỉ có thể chuyển đề tài hướng thẳng đến Ôn Hướng Dương nhằm chiếm thế thượng phong " Ôn Hướng Dương, cô thật đúng là có mặt tới đây a? Sao không thấy bạn trai cô đâu? À.. Ngẫm lại liền biết là cô không có bạn trai."
" Đúng là, cô giống như loại người bị người ta chơi xong liền vứt bỏ,có thể có đàn ông muốn cũng kì quái a.... Nghe nói cô trên giường thực sự phóng đãng.
" Sao co lại nói Huong Duong như vậy?"
Nghiêm Hân nghe thấy lời nói đó thì khuôn mặt trắng nõn bổng trở nên phiếm hồng... Lúc trước, Trần Vân Hi cùng với tra nam Lâm Hạo chính là giống như vậy làm bại hoại thanh danh của Ôn Hướng Dương.
" Tiểu Hân, không có việc gì.." Ôn Hướng Dương an ủi Nghiêm Hân một câu..giọng nói khinh thường " Vương Lị, thật đúng là làm cô thất vọng rồi, hôm nay vừa lúc bạn trai tôi có việc phải xuất ngoại để mở cuộc họp..một chữ ký của anh ấy là mấy trăm triệu,nếu bảo anh ấy cùng tham dự một cái hôn lễ nhỏ thì quả là không đáng để phí thời gian"
" Nhưng thật ra cô...."Ôn Hướng Dương tỉ mỉ đánh giá Vương Lị một phen " Cô lớn lên đã không xinh đẹp thì thôi, cô còn suốt ngày trang điểm giống như con gà tây,tìm người khác gây phiền toái. Tôi còn nghe nói,cô theo đuổi cái người đàn ông tầm thường nhưng người đàn ông vẫn không thèm nhìn đến cô một cái... Tôi mà là cô thì sẽ thấy xấu hổ lắm à."
" Ôn Hướng Dương, cô..." Vương Lị bị bóc mẽ,nghẹn đến mặt đỏ bừng bừng.
Cô ta thẹn quá hoá giận,liền nói " Cô xem lại cô đi,ai mà không biết là cô bị ba cô đuổi khỏi nhà,ai mà không biết cô hiện tại chỉ là một kẻ đáng thương! Còn nói là tìm thấy một người đàn ông kí một chữ là mấy trăm triệu, tôi thấy một tháng làm ra ba ngàn nghèo hèn đến chướng mắt "..