Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Bia Đỡ Đạn Phản Công - Chương 19: Tiếu ngạo giang hồ công lược (một) : truyenyy.mobi

Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 19: Tiếu ngạo giang hồ công lược (một)




Edit: Tiểu Tuyền
Beta: Sakura

“Tuy tôi vẫn nói nhiệm vụ tiếp theo đối với cô hiện tại mà nói rất khó khăn , nhưng mà tôi quyết định cho cô một cơ hội tốt đển lựa chọn.” Nói xong lời này, bóng dáng cao lớn lại dần dần tan biến vào vùng trời đầy sao.

Ánh sao trên đỉnh đầu lấp lánh từng trận, lại nhớ tới vị trí trước đó của bọn chúng, mà chỗ vốn là nơi người đàn ông tuấn tú kia xuất hiện lúc này thoáng hiện ra tư liệu của cô .

Giới tính: Nữ ( có thể biến đổi tính )

Tên họ: Bách Hợp

Tuổi: 21

Trí lực: 47 (điểm max 100)

Dung mạo: 58 (điểm max 100)

Thể lực: 56 (điểm max 100)

Võ lực: 9 (điểm max 100)

Kỹ năng: không

Sở trường: không

Mị lực: 18 (điểm max 100)

“Nể tình cô lựa chọn nhiệm vụ khó khăn, tôi quyết định cho cô một lần ưu đãi đặc biệt.” âm thanh lãnh đạm mà Bách Hợp cho là sẽ không vang lên nữa, lại nói tiếp: “Tất cả thuộc tính trị giá của cô, tôi sẽ cấp cho cô một lần cơ hội để gây dựng lại, đợi đến hoàn thành nhiệm vụ lần này trở lại sẽ trả lại sau.”

Lời này quả thật ngoài suy đoán của Bách Hợp, cô không ngờ rằng người đàn ông tuấn tú thần bí thế nhưng lại cho cơ hội ở hình thức này, mặc dù chợt nghe yêu cầu như thế giống như căn bản không có tác dụng, chỉ đổi lại thuộc tính trị giá của mình mà thôi, nhưng anh ta có thể cho mình cơ hội như vậy, Bách Hợp cũng có chút ít vui mừng.

“Cám ơn ngài.” Đầu tiên cô có chút kích động nói tiếng cám ơn, tiếp theo mới nhớ tới đã biết qua một lần cái gọi là nhiệm vụ khó khăn, nếu người đàn ông thần bí này nói lần nhiệm vụ này vốn không phải do mình làm , vậy chứng minh nhiệm vụ này hết sức khó khăn, mà không quản nhiệm vụ lần này là cái gì, nhưng điểm quan trọng đầu tiên là nhất định phải bảo đảm mình được sống sót, miễn là còn sống, thì sẽ có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ.

Trong nhiệm vụ lần trước cô có thể bình an sống đến già mới chết, là đã chứng minh thời gian của nhiệm vụ là không có kỳ hạn , Bách Hợp nhìn lên bảng tư liệu của mình, trừ hai hạng mục dung mạo và thể lực ra, thì cũng có trí lực là hơi lên cao một chút.

Dung mạo của cô vốn đã không quá cao, mặc dù phía trên nói một trăm mới là max điểm, nhưng dựa theo quy định lúc trước mà cô đã xem, nếu theo cách nói điểm 100 là max mà 60 điểm mới đạt tiêu chuẩn…, thì dung mạo của cô vẫn không có đạt tiêu chuẩn.

Đối với vấn đề này trong lòng Bách Hợp hiểu rất rõ, có khi có một vẻ ngoài đẹp có thể mang đến cho mình những thuận lợi nhất định, vì vậy ở hạng mục dung mạo này Bách Hợp không chuẩn bị thay đổi nó. Mục duy nhất có thể thay đổi, cũng chỉ phải dùng trên phần trí lực. Hiện tại trí lực cao thấp tạm thời Bách Hợp không có phát hiện có ảnh hưởng gì đối với nhiệm vụ, mà mục võ lực thật sự quá thấp, nàng suy nghĩ một chút, liền mở miệng nói: “Tôi muốn đem 10 điểm trí lực và 16 điểm thể lực đổi lên phía trên võ lực.”

Nhanh như thế Bách Hợp đã đưa ra quyết định khiến cho người đàn ông rất giật mình, anh ta dừng một chút mới mở miệng nói chuyện: “Cô khiến cho tôi rất hài lòng, tôi quyết định cho cô một lần ưu đãi.”

Lời nói như vậy người đàn ông tuấn tú kia đã không phải lần đầu tiên nói, hắn vừa dứt lời, trước mắt Bách Hợp bị vặn vẹo, sau đó cái cảm giác choáng váng quen thuộc khi tiến vào nội dung đã truyền đến trong đầu cô, đợi đầu óc choáng váng của cô tỉnh táo lại , bên tai liền nghe được một giọng nói âm nhu quỷ dị:

“Lúc này ngươi quỳ xuống khấu đầu, không phải đã muộn rồi sao?” tiếng nói vừa vang lên thì một trận gió lạnh thổi đến, nàng còn chưa kịp cảm thụ thân thể của mình như thế nào, thân thể đã không tự chủ được chạy về phía trước mấy bước, đụng nhau vào lồng ngực của một người cao lớn bền chắc, nhưng mang theo mùi hương son phấn, phía sau lưng đột nhiên giống như bị giội một chậu nước lạnh, đầu tiên là có chút lạnh cả người, tiếp theo trận đau nhức liền đánh tới, đại não vốn còn có chút choáng, bị một trận kích thích, cũng thanh tỉnh theo, cái loại cảm giác thân thể không thể bị khống chế vừa rồi, lúc này mới từ từ biến mất.

“Tiểu sư muội!” Một giọng nói mang theo kinh sợ của nam nhân vang lên, thân thể Bách Hợp đau nhức vừa xong, liền bị nam nhân trước mặt nàng thô lỗ ôm vào trong ngực: “Ai cần ngươi tới xen vào việc của người khác!”

Nàng đầu đầy mồ hôi, nhìn thấy một nam nhân tướng mạo xinh đẹp dị thường, trong tuấn mỹ mang theo vài phần tà khí rét lạnh, lúc này đang không nhịn được mà ôm nàng vào trong ngực, hắn một tay nắm hông nàng, một tay lúc này đang cầm lấy trường kiếm, sau hai tiếng ‘ vút ’, phía trên trường kiếm kia đã đỏ sẫm một mảnh.

Vừa vào đã thấy tình cảnh kịch liệt như vậy, hơn nữa mới vừa không biết tại sao, phía sau lưng vừa rát lại đau, Bách Hợp rốt cục không có thể nhịn được, ngã vào trong ngực thanh niên này.

Khi nàng tỉnh lại lần nữa đã bị nửa ôm vào trong ngực, phía dưới không ngừng xóc nảy, mới vừa mở mắt ra, cánh tay nắm ở bên hông nàng đã thu trở về, thân thể nàng nghiêng một cái suýt nữa té ngã, theo bản năng nàng liền đưa tay móc lên trên cổ của thanh niên này.

“Tỉnh rồi?” giọng nam âm nhu vang lên, khi Bách Hợp mở mắt ra, mới nhìn thấy sắc trời đã tối sầm lại, đỉnh đầu là những ngôi sao và vầng trăng tròn đang sáng rỡ, nàng bị nam tử trẻ tuổi âm nhu lúc trước nhìn thấy ôm vào trong ngực ngồi ở trên ngựa. Thấy rõ tình cảnh của mình sau Bách Hợp vừa muốn ngồi dậy, nam nhân kia đã không chút khách khí đẩy vào trên lưng nàng một cái, nếu không phải nàng kịp thời bắt được yên ngựa, sợ rằng lần này đã phải té xuống ngựa.

Lúc này con ngựa đang chạy nhanh , nếu là rơi trên mặt đất cho dù không chết cũng mất nửa cái mạng, Bách Hợp nhịn lửa giận trong lòng, vết thương phía sau lưng cùng trên người lại đau .

“Nếu tỉnh, vậy an phận ngoan ngoãn ngồi.” Nam nhân trầm mặc một hồi, lúc này mới lạnh giọng nói một câu với Bách Hợp, hai tay run dây cương lên, trong miệng quát nhẹ một tiếng, con ngựa liền phóng nhanh.

Đại lượng tin tức trong đầu bừng lên, Bách Hợp cố nén đầu óc căng đau, khoản nửa khắc đồng hồ sau, đem toàn bộ nội dung câu chuyện tiếp thu xong, nàng liền không biết mình nên nói cái gì.

Lần này người đàn ông tuấn tú trong tinh không đúng là cho nàng một cơ hội vô cùng tốt, ít nhất nàng tiến vào câu chuyện có nội dung mà đại bộ phận phận mọi người Trung Hoa đều quen thuộc. Lần này nàng tiến vào chính là trong bộ tiểu thuyết tên là Tiếu Ngạo Giang Hồ, mà chuyến này nàng xuyên vào kẻ xuất hiện sớm nhất câu chuyện, nhưng cũng bị chết sớm nhất – Nhạc Linh San.

Đại bộ phận mọi người rất quen thuộc với Tiếu ngạo giang hồ, mà trong đó Bách Hợp tất nhiên cũng biết Nhạc Linh San, là một nhân vật bi kịch, mặc dù cuối cùng Nhạc Linh San đã chết, nhưng trước khi chết nàng không có hận người hại chết nàng, điều này cũng làm cho Bách Hợp đối với nhiệm vụ lần này có chút mơ hồ .

Lúc này nàng tiến vào nội dung câu chuyện thì đã kết hôn cùng Lâm Bình Chi xong, nghĩ đến đây, cả người Bách Hợp run run, nghĩ lại người có dung mạo xinh đẹp không giống nam nhân mà mình vừa nhìn thấy, lại nhớ đến giọng điệu cao lanh lảnh lúc hắn nói chuyện thì lệ rơi đầy mặt, liền mở miệng thử dò xét: “Bình đệ?”

Người đánh ngựa cười một tiếng, lúc này mới lên tiếng nói: “Vết thương đã tốt hơn rồi sao?”

Hắn không có phủ nhận,vậy chứng minh đây đúng là Lâm Bình Chi. Nghĩ đến chuyện này, Bách Hợp run lên, âm thầm cười khổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.