"Nhưng, mẹ..."
"Mẹ đã quyết định rồi. Cuộc đời mẹ chưa làm nên chuyện lớn gì, luôn nhường người khác để họ bắt nạt, tham lam. Bây giờ mẹ nghĩ mẹ con chúng ta phải đòi lại sự tôn trọng xứng đáng được nhận."
Dương Gia Cửu từ phía sau đi tới, đỡ Tống Như ngồi dậy: "Đây chính là tâm nguyện của bác ấy."
Tằng Nhĩ Ngọc lau khô nước mắt, đặt tay Dương Gia Cửu và Tống Như lại cùng một chỗ rồi nắm lại: "Mẹ thấy các con yêu thương nhau, mẹ thật sự rất vui. Sau này Tống Như không chỉ có chồng bảo vệ mà còn có mẹ quan tâm con."
"Trên thế giới này không có bất kỳ ai có thể tách chúng ta ra."
Nước mắt Tống Như bỗng nhiên chảy xuống, không ngừng chảy xuống.
"Đừng khóc. Bây giờ con là ngôi sao lớn rồi, phải chú ý hình tượng của mình."
Tăng Nhĩ Ngọc cười vỗ vai con gái: "Bây giờ chính là lúc tìm người nhà họ Tống để thanh toán. Tống Nhu làm những chuyện quá đáng với con như vậy, cô ta không xứng có được quyền lực của xí nghiệp Tống thị."
Bà phải bảo vệ con gái, nhất định phải đem quyền lực cướp về.
Tống Nhu mới là con gái của tiểu tam sinh ra, không xứng kế thừa nhà họ Tống.
Lúc này Trần Mẫn cầm điện thoại của Tăng Nhĩ Ngọc đi tới: "Ông cụ Tống gọi điện thoại tới, nói muốn gặp mặt hai người."
"Có thể gặp nhau, nhưng tôi sẽ không tới nhà họ Tống để tìm bọn họ. Hiện tại, hẳn là bọn họ nên tới tìm tôi. Tôi vì nhà họ Tống đã phải chịu nhiều thiệt thòi như vậy, không phải dùng mấy câu là có thể dẹp yên được."
Trần Mẫn nghe Tăng Nhĩ Ngọc nói như vậy, trong lòng bà rất vui vẻ. Người phụ nữ một khi đã trở nên kiên cường, ai cũng không thể ngăn cản.
Lúc trước khi Tống Như kiên quyết đòi rời khỏi nhà họ Tống, cũng rất giống Tăng Nhĩ Ngọc của ngày hôm nay, kiên quyết, bình tĩnh.
Đôi khi phải trải qua một số chuyện đau khổ, thì mới có thể chính thức tái sinh, phá tan lớp trở ngại này, chờ đợi bị họ ở phía trước chính là cuộc sống mới.
Sau khi cuộc họp báo với phóng viên được phát trực tiếp ở trên mạng, tất cả các tạp chí, trang web lớn đều công khai toàn bộ quá trình phỏng vấn, còn đăng lên rất nhiều ảnh làm chứng.
"Kinh sợ! Tống Như không phải con gái của tiểu tam."
"Nhà họ Tống đã cất giấu bí mật này mấy chục năm."
"Vì bảo vệ con, mợ chủ nhà quyền thế mở miệng."
Những tin tức này thoáng cái đã chiếm toàn bộ mạng lưới internet và TV. Những tin tức này luôn nằm trong danh sách tìm kiếm hot vì sức ảnh hưởng của Tống Như và liên quan đến quyền thừa kế nhà họ Tống, thu hút sự chú ý từ bên ngoài.
Nội dung cốt truyện xoay ngược lại khiến tất cả mọi người ăn dưa đều kinh ngạc. Ai có thể ngờ được một người luôn bị chửi là tiểu tam lại là vợ cả, mà người đàn ông đứng đầu nhà họ Tống luôn ngăn nắp, đẹp trai lại là một người cặn bã phản bội vợ.
Cư dân mạng thấy Tống Như ngay thẳng, bình luận dậy sóng lại nổi lên.
"Sau chuyện ngoài ý muốn của Tống Như, bị truyền nhiều lời đồn ác liệt như vậy, không chỉ bị thay đổi vai diễn, thiếu chút nữa đã bị bắt rút khỏi giới giải trí. Bây giờ suy nghĩ lại một chút, mọi chuyện có thể do chị gái cùng cha khác mẹ của cô ấy làm hay không?"
"Người nhà quyền thế thật đáng sợ, hoàn toàn không có chút lương tâm nào. Vì tiền và quyền thế, chuyện gì cũng có thể làm được."
"Tôi cảm thấy chuyện này chính là do con gái cả nhà họ Tống làm. Không có Tống Như, cô con gái tiểu tam chẳng phải có thể đứng vững sao?"
"Lúc trước nhà họ Tống đuổi Tống Như ra khỏi nhà, thì ra là do con gái cả ở trong đó quấy rối."
Toàn bộ nhà họ Tống, ngay cả Tống Nhu cũng luôn nhằm vào Tống Như, cô ta chính là người mong Tống Như biến mất khỏi thế giới này nhất.
Nói đến chuyện Tống Như bị thương chắc cũng có liên quan, Tống Nhu chắc chắn là người đầu tiên bị nghi ngờ.
"Tăng Nhĩ Ngọc đúng là nhạn nhìn không được với việc nguy hiểm đến tính mạng của con mình, mới có thể lựa chọn đứng ra. Đây chính là người mẹ vĩ đại nhất."
"Thật không biết đầu của con cả nhà họ Tống kia có phải bị kẹp vào cửa hay không? Làm người sao có thể tệ như vậy? Bây giờ tốt rồi, từ con cả nhà họ Tống biến thành con gái của tiểu tam, đây chính là báo ứng."
"Từ khi ra mắt, Tống Như vẫn luôn dựa vào chính mình, không dựa vào bối cảnh nhà họ Tống một chút nào."
Người nhà họ Tống cũng đã thấy buổi phỏng vấn trực tiếp này, mỗi suy nghĩ đều có thay đổi rất lớn.
Ông cụ Tống tĩnh tọa ở trong phòng rất lâu, mặc khác hai anh em nhà họ Tống nghe được tin tức này cũng bị làm cho kinh ngạc. Dù sao nhà họ Tống cũng bị Tống Nhu làm cho đủ loạn rồi.
Ba Tống thì trốn ở khách sạn không dám ra ngoài.
Ông ta ngàn vạn lần cũng không ngờ Tăng Nhĩ Ngọc lại làm như vậy.
Ông ta giữ gìn bí mật nhiều năm như vậy, cứ công khai như vậy. Có thể ở sâu trong lòng ông ta, ông ta cũng không hận Tăng Dĩ Ngọc. Ông ta biết rõ, sở dĩ chuyện bây giờ mới cho ra ngoài ánh sáng, đều là vì Tăng Nhĩ Ngọc lương thiện.
Về phần Tống Nhu, cô ta đang làm việc trong phòng, sau khi thấy tin tức liền không thể tin được phát ra một tiếng cười lạnh.
"Những thứ kia đều là giả, là ai đã giúp coi ta xử lý vụ họp báo này? Đây là bịa đặt. Tôi muốn truy cứu trách nhiệm trước pháp luật của bọn họ."
"Mẹ tôi là cô chủ của tập đoàn Ngô thị, là vợ cả của ba."
"Đều là Tăng Nhĩ Ngọc liên kết với đám phóng viên kia diễn kịch. Bà ta nói không phải sự thật, không thể là sự thật." Tống Nhu giống như bị điên, dùng sức vỗ mạnh lên bàn.
Cô ta chỉ có thể dùng cách này để xả cơn giận của mình. Dù sao cô cũng không muốn tin đây là sự thật.
Trợ lý ở bên cạnh lắc đầu: "Tổng Giám đốc Tống, những bằng chứng kia đều do phóng viên nhìn thấy, không phải làm giả."
"Bọn họ đã tính toán cái gì? Khẳng định là nhận được tiền nên mới có thể đăng những tin tức kia."
"Nhiều người nhìn thấy như vậy, không thể là giả được."
Tống Nhu cắn chặt môi, đôi mắt sững sờ: "Không. Tôi mới là cô chủ của nhà họ Tống. Không có khả năng..."
Trợ lý thấy Tống Nhu như vậy, chỉ có thể lắc đầu đi ra ngoài. Lúc này Tống Nhu đang chịu kích thích lớn, cô ta mạnh mẽ như vậy, lại bị chứng minh là con gái của tiểu tam. Mọi thứ cô ta đang theo đuổi đều tan thành bong bóng.
Cô ta vừa buồn vừa đáng thương.
Nếu không phải do cô ta nhẫn tâm hại chết Tống Như, có lẽ Tăng Nhĩ Ngọc sẽ không nói ra bí mật bị trốn giấu nhiều năm như vậy. Cuối cùng vẫn là Tống Nhu tự ăn quả đắng.
Hiện tại cả thế giới đều biết cô ta mưu mô, dùng thủ đoạn độc ác đối phó với chị em của mình.
Cô ta vô lực ngồi dưới đất, cả người đều ngượng ngùng.
Sau này cô ta sẽ sống như thế nào?
Trợ lý nhanh chóng nhận được điện thoại của ông cụ Tống: "Tống Nhu có sao không?"
"Không tốt lắm. Cô ấy bây giờ không nói gì cả, giống như hồn bay phách lạc." Trợ lý thành thật trả lời.
"Cậu đưa nó tới đây, có một số chuyện nhất định phải do nó chính miệng thừa nhận."
"Rõ, thưa Chủ tịch. Bây giờ tôi sẽ đưa cô ấy tới." Trợ lý trả lời.
"Mặt khác, các chức vụ của cô ta tại xí nghiệp Tống thị đều bãi bỏ hết. Quyền thừa kế nhà họ Tống cũng không có phần của cô ta."
Trợ lý nghe ông cụ Tống nói, đồng cảm nhìn Tống Nhu, sau đó đến trước mặt cô ta, đỡ cô ta lên: "Chủ tịch bảo tôi đưa cô về."
Toàn bộ tâm trạng của Tống Nhu đều mất hết.
Cô ta biết rõ hơn bất kì ai sau khi trở về sẽ gặp phải cái gì. Rốt cuộc Tống Nhu không cầm cự nổi, tựa trong ngực trợ lý khóc lên.