Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Ảnh Hậu Của Chàng Tổng - Chương 302: Anh trước nay chưa từng uống say : truyenyy.mobi

Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 302: Anh trước nay chưa từng uống say




Cái cảm giác được nhìn chăm chú, nhưng lại không thể giấu giếm chua xót trong lòng, chỉ có những nghệ sĩ mới biết được.

Lúc này Thượng Quan Lệ đang trốn trong lồng ngực Rick cũng không tự chủ được mà rơi lệ...

Đan Phong đứng giữa đám nhân viên làm việc, đội một mũ lưỡi trai màu đen, nghe xong lời nói của Rick, đưa tay kéo thấp mũ xuống, trong lòng anh ta đấu tranh dữ dội, không có cách nào áp chế lại.

"Nói hay lắm!"

"Chúc phúc cho hai người, sẽ hạnh phúc cả đời!" Mọi người tự giác đứng lên, vỗ tay chúc phúc cho hai người.

Có người đã phát hiện Dương Gia Cửu cùng Tống Như đang dắt tay đi tới.

"BOSS đã tới!"

"Còn có Tống Như..."

Dương Gia Cửu với dáng người cao lớn chậm rãi bước vào, cả người có khí phách giống một bậc đế vương, Tống Như đi bên cạnh khoác lấy tay anh, mặc một bộ đầm tráng bạc, hợp với như thác đích tóc đen, vô cùng hoàn mỹ tựa như tiên nữ giáng trần vậy.

Dương Gia Cửu vốn dĩ phải đến chào hỏi Rick trước, nhưng thấy vị trí bây giờ của bọn họ, hơi hơi híp mi, đưa Tống Như đến chỗ ngồi của những người khách.

"Dương Tổng, Rick nói anh ấy mới là người đàn ông đẹp trai nhất Đại Thiên!" Có người cố ý đùa cợt.

Dương Gia Cửu cùng Tống Như ngồi xuống, bình tĩnh mở miệng nói: “Trong mắt Thượng Quan Lệ anh ta mãi mãi là như vậy, nhưng ở trong mắt người khác thì chưa chắc..."

"Ha ha..."

Mọi người vỗ tay khen ngợi, thì ra những người ở Đại Thiên đều hài hước như vậy!

Từ trong câu trả lời của Dương Gia Cửu có thể thấy được tâm trạng hôm nay của anh rất tốt.

"Nhưng mà bây giờ những lãnh đạo cao cấp của Đại Thiên còn độc thân, có lẽ chỉ còn có mỗi Dương Tổng đây thôi!"

"Dương Tổng, hôn lễ của anh và Tống Như định tổ chức ở đâu đây? Nếu không thì cứ tổ chức ở đây đi, chúng tôi còn muốn tới!"

Trong không khí vui vẻ, đám nghệ sĩ mới dám nói mấy câu đùa giỡn với Dương Gia Cửu.

Dương Gia Cửu nghiêng đầu nhìn Tống Như, nhưng Tống Như chỉ mỉm cười, tránh đi ánh mắt của anh, cho nên Dương Gia Cửu chỉ có thể nói: “Lần sau để cho anh kí hợp đồng quảng cáo cho Úc, anh có cơ hội đó."

"Dương Tổng..."

Mọi người lại được một trận cười to.

Bầu không khí cũng dần dần được đẩy lên cao trào, mà Đan Phong vẫn luôn giơ máy quay phim, bắt lấy những khoảnh khắc vui vẻ hạnh phúc, anh ta nhìn thấy nụ cười của Tống Nhu, chợt phát hiện, trước kia anh ta đã sai lầm quá lớn.

"Tống Như, Dương Tổng ở nhà không phải cũng có khuôn mặt lạnh lùng như này chứ?" Có người lá gan lớn hơn, trực tiếp hỏi như vậy!

Làm cho Dương Gia Cửu phải trực tiếp quay đầu lại nhìn, anh phải nhớ hết mấy người nghệ sĩ to gan này!

Tống Như bị hỏi, hơi nghiêng đầu, cố ý suy nghĩ một chút: "Tôi ngược lại không hề phát hiện... Có lẽ anh ấy uống mấy ly vào sẽ thích cười hơn."

"Vậy thì cũng hơi khó rồi, ai cũng biết, Dương Tổng tuy thế nhưng lại tửu lượng cao ngàn ly không say!"

Dương gia Cửu hơi híp mắt, nắm chặt tay Tống Như, giọng trầm xuống: “Nếu như mọi người muốn cụng ly với tôi, có lẽ cũng phải cùng tôi uống cả đêm."

"Em thật sự muốn biết Dương Tổng có phải ngàn ly không say thật không đây." Tống Như cười trừng mắt nhìn.

" Được... Vậy em cứ đếm thử xem, tối nay anh sẽ uống bao nhiêu ly." Dương Gia Cửu cố ý thần bí nói.

Tống Như gật đầu, cô nhớ lại, dường như quả thực chưa từng thấy dáng vẻ Dương Gia Cửu uống say như nào, dù sao bọn họ gần đây cũng đang trong kì nghỉ ngơi, đang có cuộc sống vui vẻ như vậy, nên tận lực mà hưởng thụ đi.

Tiệc đón khách kéo dài mãi đến tận nửa đêm, Tống Như đỡ Dương Gia Cửu trở về phòng, ánh mắt anh vẫn như bình thường, hành động cũng không có chỗ nào đặc biệt, nói cũng không nhiều, nhìn không hề giống như là đã uống nhiều.

Tống Như đỡ anh lên giường, đối với loại chuyện này đã sớm có dự cảm, dù là trong trường hợp nào, Dương Gia Cửu cũng sẽ không để bản thân mình thất thố.

Tống Như giúp anh cởi áo khoác xuống, chuẩn bị đi bật nước tắm, nhưng vừa quay người, cánh tay bỗng nhiên bị anh kéo lại.

Tiếp theo đó là cả người bị kéo lại, cùng Dương Gia Cửu ngã xuống giường.

Mùi nước hoa cùng mùi rượu trên người anh tỏa ra...

"Đi tắm trước đã!"

Dương Gia Cửu ôm lấy eo của cô, miệng bất giác nhếch lên nụ cười: "Có đếm không? Vậy anh uống bao nhiêu?"

"Đếm nhiều quá nên quên mất rồi, tóm lại là uống rất nhiều, mọi người đều đã chịu thua anh rồi."

Dương Gia Cửu vén những sợi tóc trên trán cô, ánh mắt dần dần trở nên sâu xa: "Bởi vì anh đã từng đi tiệc rượu quá nhiều lần, không thể nào say được..."

Chỉ một câu nói cũng làm cho Tống Như trầm mặc.

Bỗng nhiên cô ý thức được, trong thế giới của Dương Gia Cửu, cần phải chịu đựng quá nhiều những cuộc chiến, từng bước một mới đi tới được hôm nay, dù anh có muốn say, cũng không thể say.

Tống Như không nghĩ ngợi gì thêm, trực tiếp ôm lấy Dương Gia Cửu: "Đi thôi, tắm xong thì sớm nghỉ ngơi một chút."

"Mặc dù không say, nhưng bây giờ anh thực sự không có chút sức lực nào, hình như phải cần người hỗ trợ mới có thể tắm..."

"Được lắm..." Tống Như định kéo anh đứng dậy, nhưng sức lực của anh quả thực quá nặng.

Dương Gia Cửu bỗng nhiên cười cười lại gần cô: “Anh đột nhiên nghĩ đến một loại cách có thể sạc điện vô cùng tốt, nơi này phòng cũng lãng mạn như vậy, không nên lãng phí."

...

Ngày thứ hai, chính là ngày hôn lễ chính thức.

Bởi vì những vị trưởng bối của hai bên đều không có mặt, cho nên tất cả những nghi thức truyền thống đều cử hành đơn giản.

Tiểu Phong mặc một bộ lễ phục nhỏ rất vừa người, ngoan ngoãn làm một hoa đồng, chỉ là không công khai thân phận của đứa bé ra bên ngoài, có một số việc, người biết càng ít, đối với đứa trẻ lại càng tốt.

Ở trước gương, Thượng Quan Lệ thấy dáng vẻ mình mặc váy trắng, có chút ngỡ ngàng.

"Thì ra khi thật sự mặc lên người bộ trang phục này lại có tâm trạng như vậy."

"Cô dâu đẹp lắm!"

"Cô cũng sẽ mau chóng có được ngày như này thôi!" Thượng Quan Lệ kéo tay của Tống Như.

Tống Như cười gật đầu, cùng thợ trang điểm giúp Quan Lệ sửa sang lại đuôi váy: “Sau này kết hôn, phải có dáng vẻ của vợ người ta, không thể lại ra bên ngoài đánh nhau đâu."

Thượng Quan Lệ nghiêng đầu, hai mắt ửng đỏ: “ Ừ, tôi sẽ học làm một người vợ tốt!"

Còn nữa, phải là người mẹ tốt!

Khóe mắt Tống Như cũng ươn ướt, lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, MC gọi vào: “Cô dâu chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị ra sân khấu rồi!"

Thượng Quan Lệ không không tìm phù dâu, bên người cô cũng chỉ có mình Tống Như.

Hai người nhìn nhau một cái, Tống Như đi tới, nhẹ nhàng kéo khóa cửa, rất nhanh cửa phòng đã bị chú rể cùng một đám khách đẩy ra.

Rick mặc âu phục, tay bưng hoa hồng, quỳ một chân trước mặt Thượng Quan Lệ: “Lệ Lệ, anh đến để cưới em đây."

Thượng Quan Lệ cảm động nhận lấy hoa hồng từ tay anh ta, đỡ anh ta lên, hai người dưới tiếng vỗ tay chúc phúc của mọi người ôm nhau thật chặt, sau đó cùng đi ra sân khấu bên ngoài.

Tất cả đều vô cùng lãng mạn...

Mặc dù nghi thức đơn giản, nhưng Thượng Quan Lệ cũng đã tìm được người đàn ông yêu thương cô ta nhất trên thế giới này.

Áo cưới của cô ta là thiết kế của MarryWang, giá trị lên tới hơn 3 tỷ, đã từng là áo cưới được công nương của hoàng gia Anh mặc để lên xe hoa.

Chiếc nhẫn kim cương là của cô ta cũng là sản phẩm của T&H, phải lên đến mười ca ra!

Tình yêu mà anh ấy dành cho cô đã sớm vượt qua tất cả...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.