Trong giới giải trí những nghệ sỹ bị cánh paparazzi chụp lén ảnh riêng tư, ép đến đường cùng không lối thoát, thậm chí đến mức uống thuốc tự tử còn ít sao?
“Bọn paparazzi đó vì để nổi tiếng, cái gì cũng có thể chụp! Bọn chúng ngày ngày phục kích tại nhà của các nghệ sỹ, như những kẻ rình mò điên cuồng vậy.”
“Chúng ta thích các nghệ sỹ nhưng phải tôn trọng quyền riêng tư của họ, nếu không có khác gì so với biến thái đâu?”
Ngoài sự ủng hộ của cư dân mạng, còn rất nhiều nghệ sỹ khác cũng đã đứng lên, cùng mọi người trong cuộc chiến chống lại paparazzi.
“Những nghệ sỹ bị paparazzi quay lén và chịu tổn thương, trong đó có Thượng Quan Lệ bị công ty Vĩnh Tín bóc mẽ chuyện tình cảm.”
“Minh tinh thì không được hẹn hò yêu đương sao? Cho dù là ở bãi đỗ xe có những hành động thân mật thì sao?”
“Thượng Quan Lệ bị đàn ông làm tổn thương, chẳng lẽ không được có tình cảm với người khác hay sao? Lẽ nào cô ấy phải xuất gia các người mới vui sao?”
“Công ty rác rưởi kia đâu? Khi nào thì chịu xin lỗi!”
“Đúng là rất ghét bọn paparazzi, có rất nhiều nghệ sỹ tốt, chỉ vì bị bọn chúng chụp lén mà phải rời khỏi làng giải trí!”
“Có ai biết tin tức về công ty Vĩnh Tín này không? Nhanh chóng lôi chúng ra đây, chúng ta cùng nhau xử lý chúng!”
Khi có người đưa ra lời kêu gọi này, Dương Gia Cửu đã lập tức tận dụng thời cơ, gọi Trần Viễn đem tất cả tư liệu mà họ đã thu thập được tung lên mạng.
Sau đó, một tài khoản ẩn danh trong một diễn đàn tự xưng là người biết rõ sự tình, đưa ra những tin tức thực sự về công ty Vĩnh Tín, chỉ ra chủ của nó là một người tên Đan Phong.
Ở thời đại này, cư dân mạng đúng là cái gì cũng có thể tìm ra được.
Đan Phong đã từng ly hôn nhiều lần vì vậy đối với phụ nữ sinh ra cảm giác oán hận, từ đó đi theo nghề này, nhiều lần chụp lén các nữ minh tinh...
“Biến thái!”
“Chẳng trách những người vợ trước đều bỏ anh ta, loại đàn ông có vấn đề về tâm lý, đa nghi như Tào Tháo vậy!”
“Đây có được coi là thần kinh có vấn đề không? Có cơ quan nào có thể bắt anh ta lại được không?”
Thực ra Vĩnh Tín tiết lộ chuyện tình cảm của Rick và Thượng Quan Lệ chỉ vì muốn tăng thêm danh tiếng cho công ty. Thật không ngờ kế hoạch của chúng lại bị đòn phản kích của Rick làm cho sụp đổ.”
Khi sự việc càng ngày càng nghiêm trọng, phía Đại Thiên đã công khai một lá thư nhậm chức, chỉ rõ trong thời gian Rick đảm nhiệm chức vụ giám chế nghệ sĩ, năng lực nghiệp vụ xuất sắc của anh ấy đã cống hiến rất lớn cho Đại Thiên vì vậy thông qua quyết định bỏ phiếu tại Hội nghị cổ đông, chính thức bổ nhiệm Rick làm phó tổng Hải Thụy vì Đại Thiên là công ty chú trọng đến nhân phẩm và năng lực của nhân viên, tuyệt đối không vì những lời đồn vô căn cứ mà phủ định giá trị của họ.
Đây không phải là lời của một mình Dương Gia Cửu mà đã được lãnh đạo cấp cao và các cổ đông công ty công nhận, họ cần một người tài như Rick.
Vì vậy....
Âm mưu của Đan Phong không những không thành ngược lại còn giúp Rick được thăng chức, vô tình giúp khiến tình yêu của họ được mọi người công nhận.
Thượng Quan Lệ lúc này đã thoát khỏi cảnh bị người ta chế nhạo đả kích, đường đường chính chính ngồi trong nhà xem hoạt hình cùng Tiểu Phong.
Nhưng khi đọc được những tin tức kia, Thượng Quan Lệ đã không kìm được mà rơi lệ.
Tiểu Phong nhìn thấy cô khóc, lập tức lấy khăn giấy, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai cô, vỗ nhè nhẹ: “Đừng khóc...”
Giọng đứa trẻ nhỏ nhẹ đáng yêu, sưởi ấm trái tim Thượng Quan Lệ.
Cô đột nhiên nở nụ cười, ôm chầm lấy Tiểu Phong: “ Con đúng là bảo bối của bố mẹ...”
Mặc dù không có thân phận chính thức gì nhưng Thượng Quan Lệ đã quen với vai diễn này rồi.
Cô tưởng rằng mình phải mất rất lâu mới có thể bước ra khỏi đoạn tình cảm đau buồn đó. Nhưng.... từ ngày ở bên cạnh, cô nhận được sự an ủi yêu thương, là anh khiến cô có dũng khí đối mặt với cuộc sống phía trước.
Bất kể xảy ra chuyện gì, cô đều sẽ kiên định nắm lấy tay anh.
Tình thế nhanh chóng thay đổi, tin tức về công ty Vĩnh Tín đều đã bị công khai trên mạng, một vài nhân viên lo sợ sau khi sự việc bại lộ, Đại Thiên sẽ tìm họ gây phiền phức vì vậy đã rời đi ngay trong đêm.
Giờ công ty chỉ còn lại ba người: Đan Phong, Hoa Tĩnh và một tên không còn nơi nào để đi.
Hoa Tĩnh biết sự việc đi đến bước đường này là điều bọn họ đều không thể ngờ được: “Vốn dĩ có sự giúp đỡ của Tề Tương, công ty anh có thể chết đi sống lại, anh cũng có thể theo hợp đồng mà có được một số tiền lớn nhưng các người lại quá tham lam rồi!”
“Chụp ai không chụp, đi chụp giám chế của Đại Thiên?”
“Cứ khăng khăng công khai ảnh đời tư của anh ta?”
“Anh đi đến bước đường này, cũng không thể trách ai khác, chỉ trách mình tự chuốc vạ vào thân!”
Nói xong, Hoa Tĩnh cầm theo đồ đạc đã chuẩn bị sẵn, đứng dậy nói: “Chúng ta mặc dù không phải cùng một loại người nhưng tôi khuyên anh một câu: Đừng chống đối với Đại Thiên nữa, anh đấu không lại Dương Gia Cửu đâu, người anh ta muốn bảo vệ, không ai có thể làm tổn thương.”
“Tình hình đang tốt, tất cả bị anh làm cho hỏng bét rồi.”
Cô ta cười nhạt, bước ra ngoài.
Công ty lớn như vậy giờ trở nên trống vắng không bóng người...
Đan Phong giận dữ vò đầu bứt tai, anh ta không thể dùng từ nào để hình dung nổi tâm trạng của mình lúc này: Đau khổ? Sụp đổ?
Chỉ là chuyện khiến anh ta càng khổ còn ở phía sau.
Mấy phút sau, mười mấy tên cầm gậy sắt xông vào công ty, đánh đập anh ta túi bụi, đánh đến lúc anh ta không thể đứng dậy được nữa, một người trong số đó nhổ toẹt xuống đất.
“Cô Tề nhờ bọn tao nói với mày, về sau cút đi càng xa càng tốt.”
“Nếu còn nhìn thấy mặt mày thì lúc đó sẽ không còn mạng đâu.”
Chức phó tổng của Đại Thiên đã để trống bốn tháng, Tề Tương vốn định nhân cơ hội này bước vào Đại Thiên, lợi dụng số cổ phần trong tay bố cô ta để nắm quyền trong Đại Thiên nhưng giờ đây chỉ vì Đan Phong... mọi chuyện đều hỏng hết rồi.
Vì Rick đã từng cống hiến rất nhiều cho công ty, anh ta đích thực cũng là người có năng lực, cộng thêm sự ủng hộ của Dương Gia Cửu, các cổ đông đương nhiên sẽ đồng ý.
Vì vậy Tề Tương thấy Đan Phong là kẻ vô cùng đần độn.
Mấy ngày sau, Đan Phong phải sống những ngày tháng trốn tránh không biết ngày đêm, không dám đến bệnh viện, cũng không dám đến bến xe, sân bay và những nơi công cộng khác.
Những lời tuyên bố của Rick cùng thái độ cứng rắn của Đại Thiên đã ảnh hưởng không nhỏ đến cánh phóng viên và giới paparazzi.... Vì vậy ngoài người của Đại Thiên, Tề Tương, Thượng Quan Lệ, hắn còn phải trốn tránh sự công kích của đồng nghiệp.
Nếu không phải hắn, những paparazzi khác sao phải lâm vào tình cảnh hôm nay?
Có người qua đường vô tình gặp hắn, đã chụp lại dáng vẻ nhếch nhác của anh ta đưa lên mạng.”
“Đây đều là những gì tên xấu xa đó đáng phải gánh chịu.” Chị Hy nhìn ảnh và bài viết trên mạng, cười lớn đưa cho Tống Như xem.
Tống Như liếc mắt nhìn qua, điềm đạm nói: “Lấy danh nghĩa của em và Thượng Quan Lệ, tặng cho người đó ít tiền.”
“Tại sao?”, chị Hy rất không hiểu nổi câu nói vừa rồi của Tống Như