Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Ảnh Hậu Của Chàng Tổng - Chương 284: Mộ tiểu thư xin tự trọng : truyenyy.mobi

Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 284: Mộ tiểu thư xin tự trọng




Mộ Vũ Hinh chỉ là muốn oán giận Tống Như, không ngờ đến sẽ bởi vì câu nói này mà mang cho cô không ít phiền phức.

Các nữ diễn viên bên cạnh thỉnh thoảng thảo luận về cô, còn có người cực kì không cẩn thận đem li rượu đỏ đổ lên váy của Mộ Vũ Hinh, đều xem chuyện cười của Mộ Vũ Hinh.

“Thật ngại quá, Mộ tiểu thư, tôi không chú ý đến cô….”

“Cách xa tôi một chút”! Mộ Vũ Hinh lập tức đứng dậy, tránh khỏi người nữ diễn viên kia muốn thay cô lau vết rượu đỏ, nhanh chóng bước đến nhà vệ sinh.

Sau đó, nữ diễn viên đó hừ một tiếng, bản thân trở về chỗ ngồi của mình.

Người bên cạnh cô lộ ra nụ cười chế nhạo, không nhịn được nói: “Nên cho loại người đó chút giáo huấn, nói chuyện khó nghe như vậy”!

“Tống Như, cô làm sao có thể làm được vậy? Mộ Vũ Hinh đả kích cô như vậy, cô đều không ra tay”.

Tống Như cười cười, cầm lấy cốc rượu, coi như là cảm ơn mấy người đã giúp cô giáo huấn Mộ Vũ Hinh, có lúc luôn có người khác so với cô càng ghét người phụ nữ nói chuyện khó nghe như vậy, cô cần gì ra tay?

La Nhiễm lúc này mới nhận ra Tống Như là một người phụ nữ rất thông minh.

“Chả trách, giới showbiz có nhiều nữ nghệ nhân như vậy, Dương tổng lại nhìn trúng cô”.

Tống Như cười nhạt: “Đừng dựa vào mắt nhìn của cô mà đoán quan hệ của tôi và Dương Gia Cửu”.

“Tuy nhiên Mộ Vũ Hinh nói chuyện khó nghe, nhưng cô nói không sai, trong giới showbiz, có mấy người là sạch sẽ”?

Muốn gả vào hào môn, dường như là mơ ước của mỗi người nữ diễn viên, nhưng có mấy mơ ước là chân thành?

“Tôi làm việc chỉ có một nguyên tắc, người không phạm tôi, tôi không phạm người, tôi từ trước đến giờ không có nói đến, tôi là người tốt, nhưng mà…..có chút giới hạn, tôi vĩnh viễn không có chạm đến”.

Nói xong, Tống Như không cùng bất kì ai nói chuyện nữa, loại hoạt động xã giao không có ý nghĩa này, cô không muốn tiếp tục nữa.

Sau khi Mộ Vũ Hinh đi ra khỏi nhà vệ sinh, người phụ trách đã giúp cô sắp xếp vị trí ở bàn khác, cô nhìn Tống Như ở bên cạnh một cách cao ngạo, liền đi đến bên chỗ ngồi mới.

Rất nhanh hoạt động liền chính thức bắt đầu, sau hai tiếng, hoạt động đến gần kết thúc, điện thoại của Dương Gia Cửu cũng gọi đến: “Anh đến rồi”.

Lúc này mọi người cũng lần lượt đứng dậy chuẩn bị rời phòng yến tiệc, lúc Tống Như đi đến cửa lớn, đúng lúc thấy xe của Dương Gia Cửu dừng ở nơi cửa lớn cực kì dễ thấy, chỗ ngồi của anh rất nhiều người biết, một lúc bên cạnh có rất nhiều người đều dừng lại quan sát.

Chỉ là Tống Như vẫn chưa đi qua đó, Mộ Vũ Hinh liền bước lên trước một bước, chủ động đi đến trước mặt Dương Gia Cửu: “Dương tổng, lâu rồi không gặp”!

Loại lời thoại này…..

Tống Như đứng ở vị trí sau cô ba bước, yên lặng nhìn cô.

Dương Gia Cửu là xuống xe chuẩn bị giúp Tống Như mở cửa xe, nhưng nhìn thấy Mộ Vũ Hinh đột nhiên chạy đến trước mặt anh, rõ ràng ngây ra một lúc, biểu tình đó dường như đang nói, cô là ai? Tiếp đó ánh mắt của anh vượt qua Mộ Vũ Hinh, rơi trên người Tống Như.

Tống Như ở sau nói một câu: “Cô ta là Mộ Vũ Hinh”.

Dương Gia Cửu lúc này mới hiểu ra ý của Tống Như, lập tức giọng lạnh lùng nói với Mộ Vũ Hinh: “Mộ tiểu thư, có chuyện? Theo tôi biết, chúng ta là lần đầu tiên gặp nhau”.

Sắc mặt của Mộ Vũ Hinh một lúc trở nên rất khó coi, bởi vì Dương Gia Cửu dường như có ý tăng âm lượng lên, người bên cạnh có rất nhiều người nghe thấy câu này.

Thêm nữa là, Dương Gia Cửu vượt qua cô, để mở cửa xe cho Tống Như: “Đi thôi, trời lạnh”.

Mộ Vũ Hinh không cam tâm bị hai người coi thành không khí không thấy, vì để chọc tức Tống Như, cô tức giận nói: “Lúc đó tôi không cố ý không đi cục dân chính, chỉ là lúc đó có việc để lỡ rồi”.

“Nếu Mộ tiểu thư muốn xin lỗi, không cần nữa, bởi vì tôi đã đổi người rồi”.

“Hoặc là, tôi nên bảo trợ lí thông báo cho cô một tiếng, đối với tôi mà nói, tôi chỉ là trong một đống ảnh rút ra một tấm, chỉ có thê mà thôi”.

“Hy vọng Mộ tiểu thư tự trọng”.

Nói xong, Dương Gia Cửu đỡ Tống Như lên xe, sau đó đóng cửa xe, không quan tâm đến Mộ Vũ Hinh, lái xe rời đi.

Cả động tác, không có nửa điểm chần chừ và dừng lại.

Mộ Vũ Hinh đứng ở chỗ đó nắm chặt tay tức giận, cô vốn muốn kế hoạch xỉ nhục Tống Như vẫn chưa bắt đầu đã kết thúc rồi! Với lại, còn bị mọi người làm cho nhục nhã!

Người xung quanh không những nhìn thấy cô bị nhục nhã, càng thấy một màn thực lực của Dương Gia Cửu sủng thê.

“Lúc trước Mộ Vũ Hinh liền trước ở bên trong châm biến Tống Như là một diễn viên hạ tiện”.

“Một cô thiên kim tiểu thư đương nhiên nhìn không nổi những diễn viên hạ tiện chúng ta, hừ…..”

“Thấy cô bị Giang tổng không để vào mắt, thật vui quá”!

“Được rồi, đi thôi, có đẹp trai hơn nữa cũng là hoa có chủ rồi”.

Hành động vừa rồi của Dương Gia Cửu khiến tim của Tống Như có chút vui vẻ lên không ít, nhưng cô không có ý định khiến việc này qua đi như vậy.

“Sao không nói chuyện”?

Tống Như bỏ qua ánh mắt, không quan tâm anh.

“Ghen rồi sao”?

Dương Gia Cửu liên tục giải thích: “Lúc đó gia đình giục anh kết hôn, anh liền tùy ý từ danh sách chuẩn bị chọn ra một người, đến gặp cũng không gặp qua, trước khi gặp em, kết hôn đối với anh mà nói, chỉ là một loại giao dịch, đối tượng là ai, đều như nhau”.

Tống Như lúc này mới quay đầu lại, nói: “Mộ Vũ Hinh nói dựa vào thế lực của Dương gia, anh tuyệt đối không cưới em”.

“Về sau đem giấy kết hôn lúc nào cũng mang theo người, ai còn nói bừa, liền đánh vào mặt bọn họ”.

“Cô ấy còn nói, tôi chỉ là một diễn viên hạ tiện….”

“Bà Dương, anh vừa đã giúp em trút giận rồi, đừng vì người lạ mà tức nữa, được không”? Dương Gia Cửu biết Tống Như là cố ý nói như vậy, dáng vẻ cô cáo trạng cũng cực kì đáng yêu.

“Nhưng mà, em đắc tội một cô thiên kim tiểu thư, về sau bị bắt nạt thì sao đây”?

Dương Gia Cửu ho một tiếng, có lúc Tống Như sẽ bị bọn họ bắt nạt sao?

“Nếu cô ấy bắt nạt em, em liền đi về nhà tìm anh, anh thay em ra mặt….” Dương Gia Cửu lúc này cũng không biết làm sao, may thay hôm đó gặp được Tống Như, không thì anh bây giờ cũng đã li hôn rồi.

Thật ra, Tống Như cũng không vì chuyện này mà tức giận, cô và Dương Gia Cửu không vì người không liên quan mà cãi nhau, chỉ là….

Dương Gia Cửu lai xe rất ổn định, đợi đến lúc đến cửa nhà, anh nắm chặt tay của Tống Như: “Cảm ơn Tống tiểu thư xuất hiện trong cuộc đời anh, bởi vì em, cuộc đời của anh mới đẹp đẽ đến vậy”.

Tống Như nghe xong, cầm lại tay của Dương Gia Cửu: “Là em cần cảm ơn anh”.

Là vợ chồng, nhưng là trong thế giới tàn khốc như này, trở thành người mà đối phương dựa vào.

Dương Gia Cửu ôm vai Tống Như, cùng lúc xuống xe về nhà, anh nhìn người bên trong lòng, trong lòng bổ sung một câu: “Em đối với anh mà nói, là độc nhất vô nhị trên thế giới”.

Mộ Vũ Hinh tối nay nhận được tủi nhục cực to, vừa về nhà liền chạy đến thư phòng tầng hai Mộ gia.

“Bố””!

“Sao vậy? Vội vàng như thế”. Bố Mộ ngạc nhiên nhìn con gái.

Mộ Vũ Hinh nhịn lại nước mắt và tủi thân, đem chuyện tối nay kể ra, mà bố Mộ sau khi nghe xong, lửa giận hừng hực: “Dương Gia Cửu này, cư nhiên dám sỉ nhục con gái ta như vậy”?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.