Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Ảnh Hậu Của Chàng Tổng - Chương 248: Anh dương, anh biết nhảy không? : truyenyy.mobi

Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 248: Anh dương, anh biết nhảy không?




Trước tình huống lúc này, Hoa Tịnh cũng không còn đường lui nữa: “Sau khi thành công thì tôi được lợi gì?”

“Cần tiền tôi sẽ cho cô tiền, không cần tiền thì tôi sẽ cho cổ phần ở Studio Vĩnh Tín. Cô phải biết, đợi chúng tôi phơi bày bộ mặt thật của Tống Như, thì giá tiền...”

Đan Phong đã tính sẵn từng bước rồi, chỉ đợi thời cơ chín muồi thôi.

Hoa Tịnh nghĩ tới sau khi chuyện này thành công, Tống Như sẽ muối mặt đến cầu xin mình, cô ta có thể không cần tiền nhưng khoái cảm có thể giẫm Tống Như dưới chân khiến cô ta hưng phấn.

Vì thế, ngay khi Hoa Tịnh trở về Đại Thiên, cô ta đã nghĩ cách để lấy được chứng cứ scandal của Tống Như nhưng không được để Dương Gia Cửu biết, nếu không sẽ chỉ còn con đường chết.

...

Sau khi bữa tiệc tối kết thúc, Dương Gia Cửu cùng Tống Như trở về nhà.

Từ sau khi rời khỏi phòng tiệc, Tống Như cứ luôn kéo Dương Gia Cửu cùng nhảy, xoay tròn không ngừng, vào cửa nhà cũng không dừng lại, mãi cho đến dkhi Dương Gia Cửu ôm lấy eo cô, cùng cô ngã xuống sofa.

“Gia Cửu, hôm nay em rất vui...”

“Ừ, anh thấy rồi.” Dương Gia Cửu mặc cho cô làm loạn, vừa giúp cô cởi giày, vừa vỗ về cô: “Chỉ cần em vui thì làm gì anh cũng làm với em.”

“...Anh Dương, anh biết nhảy không?”

Dương Gia Cửu vừa mới cởi giày cho cô xong thì cô đã ngồi dậy dính chặt vào người anh như kẹo bông. Lúc này, cơ thể anh đã vô cùng căn cứng và nóng rát rồi.

Nhưng cô vẫn hoãn toàn không biết tự giác...

Nếu như Dương Gia Cửu không nhảy với cô, có lẽ cô sẽ không chịu nghỉ ngơi mà cứ giày vò anh mãi, vì thế Dương Gia Cửu chỉ đành ôm cô lên, cùng cô xoay vòng trên tấm thảm trong phòng khách.

Đương nhiên là sẽ dùng những bước nhảy đơn giản nhất, bởi lúc này cô đã say đến mức không biết trời đất gì nữa rồi.

Tống Như đang rất tận hưởng bầu không khí vừa yên tĩnh vừa hạnh phúc này, cô không cần nói gì cả, chỉ cần toàn tâm toàn ý tin tưởng vào người đàn ông này là được.

Một lúc sau, Tống Như gục đầu trên vai anh lẩm bẩm: “Anh không lo lắng chút nào sao? Nếu như em thua Tăng Giai Ninh, nếu như người trong Đại Thiên không chấp nhận chúng ta yêu nhau... Buổi chiều lúc thay quần áo, thật sự em đã hơi căng thẳng.”

Bởi dù sao cô cũng không có cách nào điều khiển được cách nghĩ và cách nhìn của tất cả mọi người.

Cô có thể không để ý, nhưng lúc nắm tay Dương Gia Cửu, cô không khống chế được trái tim của chính mình.

“Em sợ chuyện này vẫn chưa kết thúc, nếu như vẫn còn người khác chất vấn em thì anh định làm gì?”

Dương Gia Cửu vén sợi tóc ra sau tai cho cô: “Tối nay lúc em phản kích Tăng Giai Ninh, em rất tự tin.”

“Đó là bởi vì em không thấy ai nói anh!” Tống Như bĩu môi, càng ôm chặt anh hơn: “Trừ em ra, không ai có quyền nói anh!”

Nếu không cô cũng sẽ không mặc kệ tất cả mà phản kích.

Nghe thấy câu này, đột nhiên Dương Gia Cửu cảm thấy tối nay thật sự rất vui.

Vậy mà anh lại say mê trước cảm giác được cô nuông chiều, trái tim của anh cũng bị cô hâm nóng rồi, ngọt ngào đến tận đáy lòng, cười tỉnh dậy từ trong mơ.

“Nếu như lại gặp lại tình huống như thế này, em vẫn sẽ làm như vậy đấy!” Vì anh, cô có thể phấn đấu quên mình.

Dương Gia Cửu không tiếp tục nhẫn nại được nữa, anh trực tiếp đè cô trên tấm thảm trên sàn nhà rồi hôn, anh không cần cô phải phấn đầu quên mình, chỉ cần cô lấy thân báo đáp.

Trong đêm nay, hai người họ hôn nhau cuồng nhiệt, cơ thể dính chặt lại với nhau...

Đối diện với cái ôm và nụ hôn của Dương Gia Cửu, Tống Như chủ động ôm chặt cổ anh, hiến dâng đôi môi của mình, trong cơn ngà ngà say, hai người đều dùng hết sức lực.

“Em phát hiện, càng ngày em càng không thể xa rời anh nữa.”

Dương Gia Cửu nghe thấy câu nói của người phụ nữ trong lòng, anh hơi nhíu mày lại: “Chỉ là không thể xa rời thôi à?”

“Là yêu không kiểm soát được nữa...” Tống Như vùi đầu và lồng ngực anh rồi cắn nhẹ: “Em phải để lại dấu vết thuộc về em.”

...

Bữa tiệc tối của Đại Thiên tiến hành thuận lợi cũng là ngoài ý muốn, sáng sớm ngày hôm sau đã lộ ra thông tin Tăng Giai Ninh bị phong sát, phòng quan hệ xã hội của Đại Thiên cũng không hề phủ nhận những câu truy hỏi của phóng viên, đây cũng là để kiểm chứng tính xác thực của tin tức này từ khía cạnh.

Còn về phần tin tức này là do ai truyền ra, người trong nội bộ của Đại Thiên đã biết rõ mồn một, nếu như không có sự đồng ý của lãnh đạo cấp cao bên trên thì ai dám tung ra tin này?

Bao nhiêu năm qua, Đại Thiên không hề có sự cạnh tranh nội bộ, bây giờ lòi ra một Tăng Giai Ninh, đương nhiên là phải giải quyết dứt khoát, nhân lúc còn sớm mà xử lý cô ta đi.

Nếu không, người không giữ lại được sẽ trở thành tai họa về sau.

Ở mặt này, hành động của Đại Thiên cực kỳ thần tốc.

Về đối ngoại, Đại Thiên phải để lộ một tin tức cực kỳ chính xác, Đại Thiên là một công ty cực kỳ đoàn kết, bất kỳ kẻ nào muốn phá hoại bầu không khí trong nội bộ của Đại Thiên đều sẽ sa thải.

Kết cục của Tăng Giai Ninh chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Mặc kệ có phát triển tốt đến cỡ nào, chỉ cần chạm đến giới hạn của Đại Thiên thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, đến cả ngôi sao lớn do một tay Đại Thiên nâng đỡ như Tăng Giai Ninh còn nói phong sát là phóng sát thì còn ai dám lỗ mãng nữa.

Lúc này Tăng Giai Ninh đang nằm trên giường bệnh ở trong bệnh viện đọc được tin tức này, ngón tay cô không tự chủ được mà run lên.

Ai có thể nói cho cô biết, tại sao chỉ qua một đêm mà cả thế giới đã thay đổi rồi không!

Cô sờ gương mặt bầm tím của mình, cô còn ngây thơ cho rằng mình có thể uy hiếp Dương Gia Cửu, nhưng khi nhìn lại, cô không là gì trong mắt anh.

Cô lại ngu ngốc đến mức đi uy hiếp Dương Gia Cửu?

Cô điên thật rồi!

Cô đã tự tay phá hủy cuộc đời và tiền đồ của của mình rồi!

Tăng Giai Ninh hất tung tất cả những thứ quanh giường bệnh rồi gào khóc, cô ta vẫn không biết nhà mình đã bị Hoa Tịnh cướp sạch rồi...

Mấy phút sau, Rick xuất hiện trong phòng bệnh của Tăng Giai Ninh.

Nhìn mặt đất bừa bãi và người phụ nữ thất thần trên giường bệnh, anh ta lấy ra một bản kế hoạch của công ty: “Đây là đãi ngộ cuối cùng mà Đại Thiên dành cho cô, để nhãn hiệu YOUYOU dưới tên của cô lại cho cô.”

Đây là nhượng bộ, hay là bồi thường?

Tăng Giai Ninh cười lạnh: “Tôi không cần các người thương hại!”

Rick đứng cách giường bệnh khoảng một mét, bình tĩnh nhìn cô ta: “Không ai thương hại cô, bởi vì cô đi đến bước đường này đều là do bản thân cô tự làm tự chịu, là do ngay từ ban đầu cô đã đi sai đường, cô chỉ coi Tống Như là người cô đố kị ghen ghét, cho dù hiện tại người ký với Đại Thiên không phải cô ấy thì sớm muộn gì cô cũng sẽ làm như vậy.”

“Mà việc cô không nên làm nhất chính là đánh người.”

Anh ta nói đến chính là chuyện tìm người đánh Thượng Quan Lệ.

Tăng Giai Ninh không còn gì để nói, cô ta từ từ quay đầu lại, ngập ngừng rất lâu mới hỏi Rick: “Lẽ nào tôi lúc này còn thảm hơn cả Thượng Quan Lệ bị bạn trai đá đó sao?”

“Bản thân cô đã có đáp án, tôi không cần phải trả lời cô.” Anh ta đặt thứ cần đem đến xuống rồi chuẩn bị đi: “Đừng xuất hiện trong phạm vi của Đại Thiên nữa, cô biết tính khí của chủ tịch rồi đấy.”

Tăng Giai Ninh cười tự giễu: “Sao tôi biết tính khí của anh ta được! Nếu như biết thì tôi đã không thảm như thế này rồi, nhưng Tống Như thắng tôi thì sao, họ có thể thuận lợi mà đi tiếp không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.