Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Ảnh Hậu Của Chàng Tổng - Chương 111: Hậu trường : truyenyy.mobi

Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 111: Hậu trường




Đạo diễn Trương ho lên một tiếng, không biết phải giải thích thế nào.

Đích thực là do họ đã lật lọng, phía Tống Như tức giận cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng điều mà ông không thể ngờ tới là, Tống Như từ đầu chí cuối vẫn giữ một thái độ ôn hòa, thanh thản, sau khi nháy mắt ra hiệu cho chị Hy, cô ta bình tĩnh nói với đạo diễn Trương: "Nếu đã như vậy, tôi có thể chấp nhận, nhưng tôi có thể ở lại đây quan sát việc ghi hình không?"

"Ở lại!", đạo diễn Trương hoài nghi có phải mình đã nghe lầm không.

Một khi tin tức thay người được đưa ra, cả phim trường đều sẽ có dịp chế giễu cô, trong tình cảnh này, cô không những rất bình tĩnh mà còn nói muốn ở lại!

Nhưng chỉ cần cô ta đồng ý, đạo diễn đã có thể báo cáo lại kết quả rồi, vì vậy ông cũng không nhiều lời, chấp thuận yêu cầu của Tống Như.

Bên ngoài, Chúc Thanh Hà nghe được tin tức từ trợ lý của đạo diễn, nhếch môi: "Làm người cũng không nên quá ngông cuồng, một diễn viên đến công ty quản lí còn không có, có thể nhảy nhót được bao lâu!

Cô ta càng ngày càng vui sướng vì quyết định ngăn cản Tống Như đến với Outlets.

Không ai có thể đoán ra Tống Như đang nghĩ gì, đã cam tâm nhường vai diễn cho người khác, lại còn muốn ở lại xem?

Không phải là não có vấn đề gì rồi chứ?

Trong lúc Tống Như và đạo diễn Trương nói chuyện với nhau, chị Hy đã kể hết sự tình cho Trần Viễn. Trần Viễn biết chuyện, đồng nghĩa với Dương Gia Cửu cũng đã biết.

Bối cảnh nhanh chóng đã được thay đổi, vì để giảm bớt độ khó, đạo diễn đã thay đổi một chút kịch bản, trang phục cũng phối hợp theo cách khác.

Kiều Giai đắc ý nhìn vào máy quay, trước giờ những thứ mà cô ta muốn làm, không gì là không làm được cả!

Một Tống Như nhỏ bé có đáng là gì?

Các diễn viên khác đều thì thầm bàn tán, đợi để chế giễu Tống Như.

"Chuẩn bị một chút.."

Đạo diễn đang chuẩn bị khai máy, chợt có mấy bóng người bước vào phim trường, đi về trước nhất chính là giám chế nghệ thuật của giải trí Đại Thiên.

Ông ta vừa xuất hiện, đạo diễn Trương và những nhân viên khác đều dừng hết lại công việc trong tay.

"Giám chế Trần, ngọn gió nào đưa ông tới đây vậy?"

Những diễn viên khác quen biết ông đều lập tức chỉnh sửa lại mặt mũi, trang phục, muốn chạy tới chào hỏi.

"Đó chính là Trần Tiêu, cánh tay đắc lực nhất của Dương Tổng giải trí Đại Thiên!"

"Bao nhiêu người đang xếp hàng đợi làm quen với ông ta kìa!"

Quen biết ông ta cũng coi như bước một chân vào giải trí Đại Thiên, đối với nhiều diễn viên mà nói, đây chính là cơ hội có một không hai.

Tuy nhiên Trần Tiêu lại không để ý đến mấy lời tán thưởng của họ, trực tiếp đi tới bên cạnh Tống Như, cung kính nói: "Tống tiểu thư, không biết về việc đề nghị hợp tác lần trước tiểu thư đã có quyết định hay chưa, phía Đại Thiên đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ rồi, chỉ còn chờ tiểu thư gật đầu đồng ý thôi."

Rốt cuộc Tống Như có lai lịch thế nào mà ngay cả Trần Tiêu cũng phải khách khí với cô ta như vậy?

Chỉ nhìn vào cách họ nói chuyện là có thể biết Đại Thiên đang muốn lôi kéo Tống Như.

Đương nhiên sau lưng Trần Tiêu chính là Dương Gia Cửu, lẽ nào Tống Như và Dương Gia Cửu lại có quan hệ mật thiết như vậy!

Tống Như biết là do Dương Gia Cửu đã cố ý làm như vậy, liếc nhìn chị Hy, sau đó mỉm cười nói với Trần Tiêu: "Tôi sẽ suy nghĩ kỹ càng, làm phiền ông thay tôi gửi lời cảm ơn tới Dương Tổng."

Trần Tiêu gật đầu, quay người đi về phía đạo diễn Trương, nói: "Tống tiểu thư chịu đến quay quảng cáo này chính là vinh hạnh của các người."

Nói xong, liền dẫn theo người của Đại Thiên rời khỏi.

Tiếng bước chân dần dần biến mất, trên phim trường bắt đầu vang lên tiếng thì thầm bàn tán của mọi người.

"Có nhầm không vậy? Ông ấy lại vì Tống Như mà đến đây!"

"Nhìn cách họ vừa nói chuyện, Tống Như cũng thật là lợi hại rồi!"

Kiều Giai nắm chặt tay, trừng mắt nhìn Tống Như.

Cô ta trong lòng tức giận, lại không có cách nào giải tỏa, người đại diện đứng bên cạnh cô ta nói: "Bây giờ giao vai diễn lại cho Tống Như vẫn còn kịp."

Tống Như thực sự có qua lại với Đại Thiên, bọn họ có thể tùy ý ức hiếp Tống Như nhưng không ai dám đắc tội với Đại Thiên, nếu không chỉ chờ ngày tự đào huyệt chôn mình.

Những ai đắc tội với Đại Thiên thì khó lòng mà sống yên thân.

Kiều Giai khó chịu giẫm chận: " Tôi không muốn…"

Nhưng ngay lúc sau, cô ta liền bị quản lý lôi tới trước mặt Tống Như, người quản lý vẻ mặt tươi cười nói: " Tống tiểu thư, thật sự vô cùng xin lỗi cô, đều là hiểu lầm, buổi quay quảng cáo này chúng tôi xin phép rút lui, vai diễn xin giao lại cho cô."

Vừa nãy thì hống hách cướp vai diễn của người ta, khi thấy người của Đại Thiên xuất hiện thì sợ sệt vội vàng rút lui.

Kiều Giai là chủ nhân của giải thưởng nữ diễn viên mới xuất sắc của năm, lại có hậu thuẫn là Hoàng Triều, tiền đồ vô lượng.

Nhưng cô ta vẫn phải cúi đầu trước Tống Như.

Kiều Giai vô cùng tức tối, chỉ là một Ảnh hậu nhỏ bé đã hết thời, lại có thể có quan hệ với Đại Thiên, thật là không biết xấu hổ.

Người quản lý đẩy cô ta một cái: "Giai Giai, mau xin lỗi Tống Như tiểu thư, vừa rồi cô không phải rất sùng bái tiểu thư sao? Sau này ở phim trường chưa biết chừng sẽ gặp mặt nhau đấy."

Tống Như từ từ ngước mắt nhìn lên bọn họ.

"Không cần xin lỗi, mọi người cũng không làm sai điều gì… trong giới này, việc thay đổi như thế là rất bình thường."

Tống Như chỉ ngồi ở đó, không tiếp chuyện bọn họ.

Cô ta muốn cướp thì cướp, thấy không cướp được thì sợ rút lui.

Trên đời này làm gì có chuyện dễ dàng như vậy!

Tống Như muốn cho họ biết rằng, cô sẽ không để mặc người khác muốn làm gì thì làm.

Dương Gia Cửu đã cố ý phái người tới giải vây cho Tống Như, cô sẽ không lãng phí lòng tốt và sự quan tâm của anh, nhất định sẽ để cho những kẻ chỉ dựa vào quan hệ đi cửa sau biết thế nào là lợi hại.

Bọn họ thấy Tống Như thái độ cứng rắn, cũng không thể đứng mãi ở đó, chỉ đành lui ra.

Chúc Thanh Hà vốn dĩ cho rằng Tống Như chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội này quay lại từ đầu, không ngờ phản ứng của cô ta lại bình tĩnh như vậy, nhưng điều mà Chúc Thanh Hà không biết đó là Tống Như vẫn là Tống Như, con người với tài năng khó ai sánh bằng.

Nếu Kiều Giai đã muốn quay thì cứ để cho cô ta quay, còn kết quả có ra làm sao thì không ai có thể thao túng được.

Vì sự xuất hiện lúc nãy của Giám chế Đại Thiên mà mọi người đều có cái nhìn khác về Tống Như, không khí trên phim trường quay ngoắt 180 độ.

Tống Như ngồi ở một góc, lặng lẽ quan sát tiến độ quay phim, thì ra đó chỉ là do sự xuất hiện của Giám chế Đại Thiên khiến mọi người sợ hãi, đến bao giờ cô mới có được sức ảnh hưởng như thế đây.

Không dựa vào ai khác, chỉ dựa vào hai chữ "Tống Như".

Ở bên kia, trong khi chuẩn bị quay, Kiều Giai bực tức: "Cô ta làm tốt vậy sao? Tôi không tin, bao nhiêu người ở đây lại không bằng một mình cô ta!"

Người quản lí thở dài, cô ta vừa ở chỗ đạo diễn xem lại cảnh quay trước đó, Tống Như chỉ quay có một lần đã khiến đạo diễn rất hài lòng, kĩ năng diễn xuất rất chuyên nghiệp, người khác khó lòng đạt tới.

Cho dù là như vậy, cô vẫn cố an ủi Kiều Giai.

"Thực lực của cô cũng không tệ, chỉ cần cố gắng…"

"Mau gọi điện thoại cho chú tôi, tôi phải nói cho chú tôi biết hôm nay Tống Như đã ức hiếp tôi như thế nào, để tôi xem sau này trong giới cô ta còn có thể làm được gì!"

Kiều Giai làm ẫm ĩ lên, sau đó hùng hổ tiến vào phía trong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.