Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích - Chương 288: Hắc Liêu Võng Hồng (8) : truyenyy.mobi

Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 288: Hắc Liêu Võng Hồng (8)




"Giang tổng, không thấy Bệ Hạ."

Giang Vọng còn đang phát điên, đột nhiên trợ lý chạy vào gương mặt hoảng hốt.

Ánh mắt sắc bén của Giang Vọng nhìn sang.

Trợ lý run run khóc không ra nước mắt: "Tôi... Tôi chỉ vừa nghe xong một cú điện thoại, Bệ Hạ đã không thấy tăm hơi."

...

Minh Thù bắt Bệ Hạ, lúc này đang ngồi xe về nhà.

Dường như Bệ Hạ rất thích cô, cô ôm nó đi nó cũng không hề giãy giụa, lúc này yên tĩnh vùi trong ngực cô, đầu cọ cọ.

Minh Thù chống cằm nhìn cảnh vật vút qua ngoài cửa sổ.

Cô cố gắng muốn kiểm chứng, đột nhiên kiểm chứng xong lại không biết nên làm gì bây giờ.

Kỳ Ngự...

Cô quan tâm hắn như thế, đại khái là muốn biết hắn có mục đích gì. Dù sao có hàng chạy theo nhiều như vậy còn muốn công lược mình, cô tin là hắn có mục đích.

Trẫm liền xem ngươi rốt cuộc muốn chơi cái gì.

Dù sao cô cũng không sợ rắc rối.

Minh Thù nghĩ xong phương án ứng phó, thân thể căng thẳng liền thả lỏng.

Minh Thù dùng di động gửi tin cho Giang Vọng.

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: Muốn mèo nhà anh thì đưa tiền, bằng không tôi liền bán nó gán nợ.

Con sen hoàng gia: Tô tiểu thư, cô giỏi lắm!

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: Cám ơn đã khích lệ, tôi cũng biết tôi giỏi.

Minh Thù nghĩ mang Bệ Hạ trở về là một sai lầm, thú nhỏ rất bài xích Bệ Hạ, vừa vào phòng liền rượt Bệ Hạ chạy khắp nhà.

Bệ Hạ tội nghiệp la lên.

Minh Thù túm thú nhỏ: "Ngươi bắt nạt nó làm gì?"

Thú nhỏ xù lông.

Lúc trước ngươi nuôi người thì thôi đi, bây giờ ngươi còn muốn rước thêm con thú khác?

Ngươi tính cho ta ra rìa? Ta không cho ngươi nuôi nó!

Ánh mắt Minh Thù lóe lên, tâm tình giống như bị thú nhỏ mang về Linh Kiếm Phong.

Thú nhỏ vẫn đang tức giận.

Ta cho ngươi lựa chọn, hôm nay nếu ngươi không đuổi nó ra ngoài, ta liền bỏ nhà đi bụi.

Minh Thù hoàn hồn, mỉm cười bóp bóp thú nhỏ: "Ta mượn nó đổi tiền, về phần ngươi, không có tiền ta mua đồ ăn vặt thì thế nào? Ngươi muốn chết đói ư?"

Thú nhỏ đại khái nghĩ Minh Thù nói rất có lý, một lúc sau mới lẩm bẩm.

Dù sao ngươi mau đuổi nó đi, nếu không ta liền ăn thịt nó.

Thú nhỏ nói xong liền rúc vào túi Minh Thù, không muốn nhìn thấy tên khó coi kia.

...

Minh Thù cho rằng Giang Vọng sẽ nhanh đến chuộc Bệ Hạ, ai biết Minh Thù chờ tròn một ngày cũng không thấy động tĩnh.

Cô liền nhắn cho Giang Vọng.

Giang Vọng trả lời rất nhanh.

Con sen hoàng gia: Gần đây hơi bận, phiền Tô tiểu thư chăm sóc Bệ Hạ một khoảng thời gian.

Trời đất, đây là có ý gì vậy?

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: Anh không sợ tôi ngược đãi nó.

Con sen hoàng gia: Cô không phải loại người như vậy.

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: Giang tiên sinh làm sao biết tôi không phải loại người như vậy? Còn chưa chắc có phải xấu xa hay không?

Dù sao trẫm nổi tính xấu lên cũng rất đáng sợ.

Con sen hoàng gia: Nếu cô là loại người như vậy, cũng sẽ không livestream nghiêm phạt người ngược mèo.

Hừ!

Tênyêu tinh này muốn giằng co với trẫm đúng không?

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: Tôi chỉ làm ra vẻ, còn chưa chắc sau đó tôi là người thế nào, anh đem tâm can bảo bối yêu quý cho tôi, xảy ra vấn đề gì đến lúc đó cũng đừng khóc.

Giang Vọng không trả lời lại, không biết là bị tức hay có chuyện gì khác không có thời gian trả lời.

Nói chung Bệ Hạ cứ như vậy ở chỗ Minh Thù, thú nhỏ tức giận đến muốn cào chết Bệ Hạ.

...

Gần đây Hứa Du Nhiên rất thân thiết với Đường Tử Hiên, cô ta không có cơ hội tiếp xúc với nam chính, chỉ có thể dựa vào Đường Tử Hiên mang cô ta tiến vào giới giải trí.

"Tử Hiên, đây là sinh nhật bạn anh, mang em đi có ổn không?"

Hứa Du Nhiên chần chờ nhìn Đường Tử Hiên.

"Có gì không ổn, mọi người đều là bạn kèm bạn."

Gần đây thái độ Hứa Du Nhiên mập mờ làm đầu óc Đường Tử Hiên mụ mị, làm sao nhận ra mục đích thật sự của Hứa Du Nhiên.

"Đường thiếu!"

"Đi thôi."

Đường Tử Hiên nghe có người gọi mình, vội vàng bảo Hứa Du Nhiên xuống xe.

Địa điểm tụ hội là một khu giải trí xa hoa, đại gia và người đẹp tụ tập, tình huống mặc dù có chút hỗn loạn nhưng cũng không tính khác thường.

Đường Tử Hiên giới thiệu Hứa Du Nhiên, bề ngoài Hứa Du Nhiên thanh thuần lại có lễ phép, nhất thời làm không ít người có thiện cảm.

Hứa Du Nhiên nhìn người đàn ông đang ngồi trong góc phòng, bên cạnh hắn là một cô gái nhìn qua cực kỳ thân mật, lại không ai dám tiến lên ép buộc cô ấy uống rượu.

"Tử Hiên, có phải Trần ảnh đế không?"

Hứa Du Nhiên chỉ vào người đàn ông trong góc, hỏi cẩn thận.

"Ừ, đúng rồi."

Đường Tử Hiên ghé sát vào Hứa Du Nhiên: "Có phải nhìn thấy hắn ở đây rất bất ngờ không? Chúng ta đều là chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, chỉ là sau này hắn vào giới giải trí, còn phát triển không tệ hiện tại gọi hắn ra cũng khó. Nếu hôm nay không phải sinh nhật, đoán chừng hắn cũng không đến."

"Thế sao..."

Hứa Du Nhiên suy nghĩ muốn mượn cớ đi vào nhà vệ sinh trang điểm lại.

Trong chốc lát có một cô gái đi vào, chính là người ngồi bên cạnh Trần ảnh đế.

Hứa Du Nhiên nhìn cô gái tiến vào nhà vệ sinh, Hứa Du Nhiên cẩn thận dùng ca múc nước ở một bên nhà vệ sinh, sau đó hắt toàn bộ vào nhà vệ sinh bên cạnh.

"A!"

Hứa Du Nhiên tim đập như sấm, cô gái kia sắp đi ra làm như vậy mới có thể giữ chân cô ấy một lúc.

Hứa Du Nhiên nhanh chóng rời khỏi.

Ngay khi cô ta rời đi không bao lâu, Minh Thù lắc lư tiến vào.

Cô là bị Kiều Vũ kéo tới.

"Có ai không?"

Bước chân của Minh Thù truyền âm thanh đến trước cửa nhà vệ sinh, có lẽ người bên trong phát hiện có người, khẽ hé cửa.

Một đầu ướt nhẹp, lộ ra là một cô gái lúc này đang hoảng sợ nhìn Minh Thù.

Nhưng vừa nhìn thì ngạc nhiên trước nhan sắc ấy.

Cô bé thật xinh đẹp. Như là trong tranh bước ra.

"Chị... Chị là Tô Mãn đúng không?"

Cô gái ấp úng hỏi, cô gái kia ở trên mạng thấy qua hình của Minh Thù đơn thuần chính là tiên nữ.

"Ừ."

Minh Thù cũng không phủ nhận.

"Chị thật xinh đẹp."

"Em cũng rất đáng yêu."

"Không không... Không có."

Cô bé có chút ngượng ngùng phủ nhận, nhìn ra bên ngoài không có ai mở cửa ra thêm một ít, Minh Thù phát hiện cả người cô bé ướt nhẹp.

Cô bé cẩn thận hỏi: "Có thể phiền chị cho em mượn di động dùng chút được không?"

Minh Thù nhìn cô bé một lúc lâu, thời điểm cô bé cho rằng Minh Thù không cho mượn, thì một cái di động đẹp mắt đưa tới.

"Cám ơn."

Cô bé kia thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà một lát sau cô bé liền ủ rũ cúi đầu trả lại di động cho Minh Thù, đoán chừng là không gọi được.

"Bị người bắt nạt à?"

Cô bé không nghĩ tới Minh Thù sẽ chủ động hỏi, xấu hổ lại khẩn trương trả lời:

"Em cũng không biết, đột nhiên có người từ phía bên kia hắt nước sang, em không dám ra ngoài."

"Có người quen không?"

Cô bé đó gật đầu.

"Ai, ở phòng nào, chị chuyển lời giúp em."

Mắt cô bé liền sáng lên: "Cám ơn chị, em... Ở phòng 666, tìm..."

Đột nhiên cô bé không lên tiếng, cô không thể để người phát hiện Trần Thiệu Ninh ở đây, bằng không không biết đầu đề ngày mai sẽ viết như thế nào.

Cô quay sang Minh Thù cười cười: "Không sao, em đợi lát nữa ra ngoài cũng được, trời nóng, trang phục hẳn là rất nhanh khô."

"Trần Thiệu Ninh mang em đến?"

Minh Thù quay số di động.

"Vâng."

Cô bé theo bản năng xác nhận, sau đó liền phủ nhận: "Không, không phải. Là theo... Bạn đến."

Minh Thù ngẩng đầu mỉm cười, cô bé liền ngượng ngùng không thôi.

Điện thoại tiếp nối, bên kia một loạt âm thanh ồn ào: "Kiều Vũ, đến phòng 666 gọi Trần Thiệu Ninh đến nhà vệ sinh bên này."

"Tiểu Mãn, không phải là em hẹn Trần Thiệu Ninh chứ? Còn tới nhà vệ sinh?"

Thanh mai trúc mã trực tiếp rít gào bên kia, nhạc nền ồn ào liền biến mất.

"..."

Trẫm có thể bóp chết thanh mai trúc mã không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.