Địch Đan Thanh đặc biệt thích dáng vẻ Trương Khác lúc chỉ điểm giang sơn, mặc dù có thể thoát khỏi vũng bùn một cách sạch sẽ, nhưng quá khứ làm cô có một khát vọng gần như là bản năng với quyền thế, đem so với việc làm tình nhân của nam nhân này, Địch Đan Thanh càng hi vọng ở lại bên y làm trợ thủ hơn.
- Đang nghĩ gì thế?
Thấy Địch Đan Thanh có chút thiếu tập trung, Trương Khác quay sang hỏi.
- Tôi đang nghĩ ánh mắt của cậu đã không còn ở trong nước nữa, vậy mà điện tử Hoa Hạ hùng hổ quyết ăn thua với Cẩm Hồ.
Địch Đan Thanh mỉm cười, khéo léo dấu đi suy nghĩ trong lòng, tiếp tục đề tài vừa rồi:
- Mấy công ty dưới Hoa Hạ định đồng loạt đưa ra 6 điện thoại mới vào tháng 5, xem ra bọn chúng muốn cắn chặt chúng ta không buông rồi.
- Mục tiêu có cao xa đến đâu cũng phải thực hiện từng bước một, không xác định được địa vị trong nước, sao nói gì tới cạnh tranh quốc tế.
Trương Khác nhìn bản ghi chép bên cạnh:
- Chị bảo đám giám đốc Trần xem chiếc di động mới của chúng ta có thể xuất hiện sớm được không? Tôi không chịu nổi cái bản mặt đắc ý của Cát
Kiến Đức.
Hiện mục tiêu chiến thuật của Cẩm Hồ là muốn hóa giải sự thù địch của
Hoa Hạ, nhưng không phải vẫy đuôi tỏ vẻ đáng thương cầu xin Cát Kiến Đức bỏ qua, mà là thông qua thủ đoạn thị trường đánh cho Hoa Hạ phải sợ, không dám sinh địch ý với Cẩm Hồ, giống Khoa Vương hiện nay, thật là ngoan ngoãn.
Địch Đan Thanh ghi chép lại:
- Không còn chuyện gì khác tôi xuống đây, tối tham gia tiệc rượu cậu địch mặc lễ phục gì, tôi chuẩn bị giúp cậu, một tiếng nữa tôi sẽ tới đón.
Địch Đan Thanh mặc váy bó công sở xanh thẫm, lúc xoay người mông đong đưa, eo bó chặt càng làm cặp mông tròn trịa thêm gợi cảm mê hồn, đôi chân đi tất màu da, phối hợp với đôi giày cao gót đỏ, tạo ra hiệu quả tương phản, khiến chân, mông, eo đâu ra đó, làm người nhìn ngây ngất.
Kiếp trước quá chìm đắm trong tình dục mà chẳng tới được mức độ khám phá hồng trần coi giai nhân như khô lâu, ngược lại sức đề kháng với cô gái xinh đẹp gợi cảm càng yếu, với tình cảm cũng không có thái độ chuyên tâm, làm y kiềm chế chỉ vì không muốn để các cô gái trong lòng thương tâm thôi.
Bữa tiệc tối nay là lần đầu tiếp xúc chuyển biến tư tưởng cạnh tranh giữa Đông Hải và Giang Nam, phó bí thư, tỉnh trưởng Giang Nam là Lương
Vĩ Pháp đích thân dẫn đội tới Kiến Nghiệp khảo sát học tập.
Bao năm nay hai tỉnh, đặc biệt và Kim Sơn và Kiến Nghiệp cạnh tranh kịch liệt, nhưng năm ngoái quan viên Giang Nam điều chỉnh lớn, những quan viên mới tới như Lương Vĩ Pháp, Triệu Hữu Luân chẳng hề có thành kiến gì với Đông Hải, mặt khác quan viên Đông Hải có suy nghĩ lại về việc cạnh tranh khu vực, thêm Trương Khác tích cực thúc đẩy đằng sau, cho nên mới có cuộc giao lưu tiếp xúc quy mô lớn này của hai tỉnh.
Lần tiếp xúc này cũng đàm phán được rất nhiều thành quả, ký được hiệp nghị tăng cường hợp tác giao thông hai tỉnh, xây dựng đường cao tốc liên thông giữa Kim Sơn, Huệ Sơn, Kiến Nghiệp, còn có đường thủy, đường sắt, sân bay giữa hai nơi được tăng cường kiến thiết, thực hiệp nối tiếp chặt chẽ giữa ba thành phố.
Bữa tiệc tổ chức ở nhà chiêu đãi chính phủ khách sạn Mai Viên, hai bên đều là quan viên chính phủ, Trương Khác thì gần tới lúc bữa tiệc kết thúc mới tới.
Mai Viên là kiến trúc thời đầu Dân Quốc, từng là nhà riêng của quan viên Quốc dân đảng, từ sau khi giải phóng tới nay luôn là nhà chiêu đãi chính chủ, tỉnh ủy.
Mai Viên được xây dựa vào Mai Hoa Sơn, mặc dù không nổi danh bằng Thập
Lý Hương Tuyết Hải, nhưng cũng là nơi thưởng mai hay vào mùa mai, lúc này trừ nhành cây thưa thớt ra thì chẳng có gì để xem, ngược lại hoa đào trồng đầy núi đầy đường thì lại hết sức rực rỡ.
Trương Khác, Địch Đan Thanh và Chu Du tới phòng bên của Mai Viên đợi, một lúc sau Lý Viễn Hồ, Lương Vĩ Pháp, La Quân, Triệu Hữu Luân rời bữa tiệc đi tới.
Mặc dù mới là lần thứ hai Trương Khác gặp Lương Vĩ Pháp, Triệu Hữu Luân nhưng đôi bên đều không có gì xa lạ, nói rất nhiều chủ đề hợp tác kinh tế đa khu vực.
Đoạn hạ du Tiểu Giang hình cái móc ngược trên bản đồ, tập trung năm thành phố lớn nhất của hai tỉnh, Kiến Nghiệp, Huệ Sơn, Hải Châu của Đông Hải, Kim Sơn, Trường Đình của Giang Nam. Trong đó Kiến Nghiệp và Trường Đình cách xa nhau nhất cũng chỉ có 260 km thôi, nếu không hỗ trợ xúc tiến lẫn nhau mà mạnh ai nấy làm, hoặc ngáng gạt nhau thì thật đáng tiếc.
Cẩm Hồ sau này cũng có suy tính có đầu tư thích đáng ở Kim Sơn, thậm chí Trường Đình.
Tất nhiên, nếu như hai tỉnh vẫn không thể rút mình ra khỏi cạnh tranh khinh tế khu vực hạn hẹp thì Cẩm Hồ đầu tư sang Giang Nam, đám Lý Viễn
Hồ, La Quân ngoài mặt không tỏ ra bất mãn, nhưng trong lòng quá nửa sẽ có khúc mắc, hiện suy nghĩ vấn đề từ góc độ hợp tác khu vực, sẽ dễ dàng tiếp nhận bố cục sản nghiệp của Cẩm Hồ hơn.
Trương Khác cũng chính thức đề cập với Lý Viễn Hồ, La Quân việc thu mua tập đoàn giấy Thần Hi, lấy đó làm cơ sở triển khai bố cục sản nghiệp ở
Giang Nam.
Lý Viễn Hồ, La Quân hiểu rất rõ một cơ cấu dân doanh mua xí nghiệp quốc hữu cỡ lớn có trở ngại lớn thế nào, lại biết chí hướng cao xa của Cẩm
Hồ, không thể trói buộc được ở trong tỉnh Đông Hải, lại ở trước mặt đám
Lương Vĩ Pháp, đương nhiên bày tỏ sự ủng hộ.
Công tác chuẩn bị tiền kỳ thu mua Thần Hi do giấy Vân Nguyên của
Malaysia tiến hành với danh nghĩa đàm phán liên doanh, đã tiến hành gần một tháng.
Cao tầng quản lý của Thần Hi không biết chân tướng sự việc, chỉ tiếp xúc với danh nghĩa liên quanh, bảo mật nghiêm ngặt. Ở tỉnh Giang Nam cũng chỉ có vài người biết Cẩm Hồ có hứng thú với Thần Hi, làm thế là để giảm bớt trở lực có thể ở công tác tiền kỳ.
Hiện đã có tìm hiểu khá sâu về tình hình kinh doanh và tài vụ của Thần
Hi, Chu Du theo Trương Khác tới là chính thức đại biểu giấy Tân Quang đưa hiệp ước mua Thần Hi cho Lương Vĩ Pháp.
2.2 tỷ, thậm chí còn hơn so với dự đoán của Lương Vĩ Pháp khá nhiều.
Thần Hi mặc dù có lợi nhuận khá tốt, nhưng lợi nhuận có được do hi sinh môi trường xung canh mà có, khấu trừ đi chi phí hoàn cảnh sinh thái, thì Thần Hi thành lỗ vốn.
Cẩm Hồ ngoài báo giá, còn hứa đóng cửa dây chuyển sản xuất bột giấy gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, đảm bảo giải quyết triệt để vấn đề ô nhiễm của Thần Hi mà không yêu cầu gì về hỗ trợ thuế thu, tránh ảnh hưởng thu nhập tài chính địa phương.
Một khi giải quyết được nguồn gây ô nhiễm chủ yếu của Ẩm Mã Hà này, cuộc sống của người dân sẽ được cải thiện, nông lâm ngư nghiệp cùng du lịch sẽ được hồi sinh, tính toán được mất trong đó Lương Vĩ Pháp đã có cân nhắc:
- Đây đại khái là vụ xí nghiệp dân doanh mua quốc xĩ lớn nhất lịch sử rồi, lực cản không phải nhỏ đâu.
Lý Viễn Hồ cùng hiểu lo lắng của ông ta, chuyện này rất có khả năng gây tranh cãi lớn, Lương Vĩ Pháp là nhân vật tiên phong, nếu phương án bị phủ quyết, sẽ là một bất lợi lớn trong sự nghiệp chính trị của Lương Vĩ
Pháp.
- Nếu phương án này lực cản quá lớn, Tân Quang còn chuẩn bị một phương án khác.
Trương Khác có suy tính rất đầy đủ:
- Giấy Vân Nguyên sẽ đại biểu Malaysia đầu tư vào Thần Hi thành lập công ti liên doanh, dùng 1.8 tỷ mua 51% cổ phần của Thần Hi, các điều khoản khác không thay đổi.
Hiển nhiên lấy danh nghĩa công ty hải ngoại liên doanh gặp lực cản ít hơn, nhưng không giải được cơn khát tài chính hiện tại của chính phủ
Giang Nam, vì 1.8 tỷ này sẽ để lại ở nội bộ Thần Hi để phát triển, chính phủ không được xu nào.
Thấy Lương Vĩ Pháp mắt có vẻ do dự khó quyết, Trương Khác nhẹ nhành nói:
- Tỉnh trưởng Lương hôm nay sẽ chỉ có thể mang một phương án về thôi, không biết tỉnh trưởng Lương sẽ lựa chọn thế nào?