Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi! - Chương 57: 57: Giận Dỗi : truyenyy.mobi

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!

Chương 57: 57: Giận Dỗi




Tần Mặc vẻ mặt lạnh lùng cầm lấy bánh kem nhét vào miệng
Nguyệt Sương mỉm cười đứng đợi Tần Mặc ăn bánh kem xong lại mang đi vứt Nguyệt Sương quay đầu lại trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối
"sao không li3m môi nữa rồi?"
Nguyệt Sương thở dài
Cô kéo ghế đến bàn rồi ngồi xuống rồi nhìn chằm chằm Tần Mặc bắt đầu lải nhải
-Ngày nào chị cũng làm việc như thế này không thấy chán hả
Tần Mặc không ngẩng đầu lên cũng không trả lời vẫn tiếp tục làm việc
-Này chị nói đi!
Tần Mặc vẫn không ngẩng đầu tay vẫn đang viết
-Không chán
Nguyệt Sương chớp chớp mắt dụ dỗ
-Hay hôm nay chị nghỉ một hôm đi chơi với em đi
Tần Mặc vẻ mặt vẫn lạnh lùng trả lời
-không được,đang có rất nhiều công việc
Nguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất bắt đầu bày trò làm nũng
-Đi mà, chỉ một ngày thôi
-em thề
Tần Mặc nhíu mày do dự một chút rồi nhanh chóng mặt lại trở lại vẻ lạnh lùng

-không được
Nguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất đi ra ghế shopha ngồi xuống bắt đầu buồn bã
Tần Mặc đang viết nhíu mày ngẩng đầu
"sao lại không nói gì nữa rồi"
Tần Mặc ngẩng đầu lên không thấy Nguyệt Sương đâu thì quét mắt quanh phòng rồi dừng lại trước shopha
Tần Mặc nhìn Nguyệt Sương đang ngồi ở trên shopha trên mặt tất cả đều là vẻ buồn bã
-Làm sao vậy?
Tần Mặc để bút xuống bàn rồi đứng dậy đi đến shopha
Nguyệt Sương không ngẩng đầu vẫn cúi đầu vẻ buồn bã
Tần Mặc đứng đấy nhìn chằm chằm Nguyệt Sương sau đó :
-Tôi đưa cô đi chơi
Nguyệt Sương vẫn không ngẩng đầu bĩu môi
-không phải chị bận làm việc à?
Tần Mặc nhíu mày trả lời
-Giờ thì rảnh rồi
Nguyệt Sương bĩu môi bực bội quay mặt sang một bên
-Hừ! Giờ em không muốn đi chơi nữa rồi
Tần Mặc mày nhíu càng chặt vẻ mặt rối rắm không biết nên làm cái gì
-Tôi! tôi đưa cô đi chơi

Nguyệt Sương hừ một tiếng
-không đi nữa
Tần Mặc bối rối những kiến thức,tính kế trong kinh doanh những thứ cô học chẳng có cái nào là giúp được cô trong lúc này cả
Trong đầu Tần Mặc bỗng dưng chợt loé ra hình ảnh lúc nãy,cô ngay lập chạy tới hướng tủ lạnh rồi lấy ra một bánh kem vị cam rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương đưa bánh kem vị cam ra trước mặt cô
Nguyệt Sương trong lòng vui vẻ không thôi nhưng bề ngoài vẫn tỏ vẻ giận rồi
Cô cầm lấy bánh kem vị cam ăn một miếng sau đó nuốt xuống nhưng mà!
"Hình như lúc nãy ăn quá nhiều nên bây giờ không ăn nổi nữa rồi"
"phải làm sao bây giờ, nếu không ăn thì lỡ sao Tần Mặc giận thì sao?"
"không đúng! Cô là người đang giận dỗi cơ mà "
Thế là Nguyệt Sương lại để bánh kem xuống bàn
-Hừ
Tần Mặc bối rối
-không thích vị này sao?
Tần Mặc lại chạy tới tủ lạnh lấy ra bánh kem vị dâu rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương,đưa bánh kem ra trước mặt Nguyệt Sương
Nguyệt Sương nhìn chằm chằm bánh kem không trả lời
Tần Mặc còn tưởng cô vẫn không thích đang định quay người chạy đến tủ lạnh thì thấy Nguyệt Sương cầm bánh kem dâu lên, Tần Mặc thở phào một hơi
Nguyệt Sương cầm lấy bánh kem cố gắng xắn từng miếng to cố gắng để ăn nhanh nhất có thể nhưng động tác từ từ chậm lại
"Huhuhu no quá đi"
"nhưng mà làm sao bây giờ huhu nhìn cái ánh mắt có chút chờ mong của Tần Mặc cô không nỡ từ chối "
Thế là Nguyệt Sương nén nước mắt ăn từng miếng bánh kem một lúc sau,cuối cùng cũng ăn xong
Nguyệt Sương xoa bụng thở ra một hơi
Tần Mặc vẻ mặt bình tĩnh trong mắt có chút chờ mong
-Có muốn ăn nữa không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.