Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Trùng Sinh Chi Nha Nội - Chương 436: Tất cả ban của huyện Ninh Bắc rơi rụng : truyenyy.mobi

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 436: Tất cả ban của huyện Ninh Bắc rơi rụng




Liễu Tuấn không để ý tới Vương Nghị Nhiên, trực tiếp lái xe trở về biệt viện Thường Ủy của Tỉnh Ủy.

Mở khóa cửa, vừa vào trong phòng khách đã nhìn thấy một thân ảnh rắn chắc khôi ngô quy củ đang ở trên ghế sa lông cùng Liễu Tấn Tài nói chuyện .

"Anh Chính Hiên ?"

Liễu Tuấn vui mừng:

Người đó chính là Vũ Chính Hiên.

Vũ Chính Hiên nhìn thấy Liễu Tuấn, vội vàng đứng dậy, phản xạ có điều kiện khiến cho hắn lạp tức chào một cái theo nghi thức quân đội sau đó lại chợt thấy thất thố liền ngượng ngùng kêu một tiếng "Liễu Tuấn" lrồi mở ra cái miệng rộng nở nụ cười ha ha.

"Anh trở về từ lúc nào thế? Thăm người thân hay là được điều động vậy?"

Liễu Tuấn vui tươi hớn hở ngồi xuống tại trên sô pha hỏi.

Mặc dù mấy ngày trước Hà lão gia tử dã đồng ý ở kinh thành nhưng Liễu Tuấn cũng không nghĩ tới sẽ nhanh được như thế, cho nên thử hỏi một chút.

"Điều động, bây giờ đảm nhiệm doanh trưởng một doanh đóng quân tại Khu cảnh bị ở thành phố Đại Ninh . "

Vũ Chính Hiên lời nói ngắn gọn rõ ràng .

Khu cảnh bị cùng phân khu là có khác nhau, tuy rằng cấp bậc như nhau, thế nhưng phân khu bình thường không phụ trách bộ đội tác chiến, chỉ phụ trách trưng binh cùng giáo dục quốc phòng cùng với công tác dân quân, chỉ có Khu Cảnh Bị của thành thị quan trọng mới có thể được phân phối một số bộ đọi tác chiến nhất định, cũng là biên chế đội dã chiến chính quy, thuộc quyền quản lý của chỉ huy Khu Cảnh Bị.

Liễu Tấn Tài có thân phận bí thư Thị Ủy Đại Ninh kiêm nhiệm Chính Ủy thứ nhất của Khu Cảnh Bị thành phố Đại Ninh.

Nhìn thấy Vũ Chính Hiên, Liễu Tuấn liền hết nhìn đông lại tới nhìn tây, tìm kiếm mãi cũng không thấy bóng dáng của Liễu Yên, Nguyễn Bích Tú nhìn thấy liền vừa cười vừa nói: "Nó và Viện Viện đang cùng Phi Phi bận rộn ở trong phòng."

Liễu Tuấn cười nói: "Viện Viện cũng tới ạ? "

Vũ Chính Hiên vừa cười vừa nói: "Vừa tới liền lôi kéo Phi Phi thiết kế trang phục mới cho nó làm người mẫu chính, làm tới hăng say đó."

Liễu Tuấn liền cười ha ha.

Vũ tiểu nha đầu này từ sau khi hùn vốn mở cửa hàng điện thoại theo mưu của Liễu Tuấn thì túi tiền nở ra nên cũng không ồn ào muốn kiếm tiền nữa, không có việc gì liền hẹn Nghiêm Phi , Liễu Yên một nhóm đi ra ngoài chơi đùa, đi dạo trên phố, bất ngờ lại gọi bạn thân trong khuê phòng Lý Uyển cùng đi, chỉ có điều sau khi gọi Lý Uyển tới thì Doãn Xương Huy thật đáng thương cảm.

Một công nhân bốc vác mà phải hầu hạ bốn người mua sắm điên cuồng cũng không phải là nói đùa như vậy.

Liễu Tuấn cũng từng dạy qua Doãn Xương Huy kêu hắn rời xa đám người rắc rối này, có điều là người này thật sự rất coi trọng lão bà, đúng là dạy mãi không sửa được, tuy rằng làm công nhân bốc vác đồ cực kỳ khổ cực nhưng vẫn tự nguyện mà khiêng.

"Liễu Tuấn, cảm ơn em."

Vũ Chính Hiên rất chân thành hướng về phía Liễu Tuấn nói lời cảm tạ.

Liễu Tuấn cười nói: "Anh em nhà mình không cần khách khí, em cũng chính là thuận miệng cùng Vũ gia gia, Hà gia gia nói ra một lời, lúc đó cũng không mang cái hy vọng gì. "

Vũ Chính Hiên liền cười.

"Được rồi, Liễu Tuấn cũng đã trở về, chuẩn bị ăn cơm đi. "

Nguyễn Bích Tú đứng dậy đi tới phòng của Liễu Yên, gọi nhóm mấy cô gái đang ồn ào đi ra ăn cơm.

Phút chốc, Vũ Viện Viện dẫn đầu lao ra, nhìn thấy Liễu Tuấn liền hô to gọi nhỏ muốn hắn tán thưởng quần áo mới mua của mình, nói thật ánh mắt chọn quần áo của Vũ tiểu thư thực sự không dám nhìn lại, nếu đổi lại người khác, Liễu Tuấn sẽ đành mỉm cười gật đầu tán thưởng một phen, nhưng đối mặt với Vũ Viện Viện lại chỉ là lắc đầu than thở.

"Viện Viện cô làm cho ông chủ bán quần áo đều tức chết rồi."

Vũ Viện Viện tỷ lập tức không bỏ qua xông tới tiến lên trước mặt Liễu Tuấn nói: "Không nói tới hắn, tôi mặc có đẹp hay không?"

Nhưng Liễu Tuấn bất đắc dĩ chỉ đành nói: "Trên cơ bản bộ quần áo này cũng là dễ nhìn. "

Vũ Viện Viện lúc này mới dừng tay.

Có điều là nghĩ lại chợt lại phát hiện Liễu Tuấn tán thưởng chính là quần áo, vốn không nói tới cô đẹp hay không liền nhíu hàng lông mày rậm muốn tìm Liễu Tuấn tính sổ, lại liếc mắt nhìn Liễu Phi bên cạnh Liễu Tuấn cuối cùng vẫn là vẻ mặt không cam lòng nhịn xuống.

Vũ Viện Viện từ trước đến nay vẫn thường tới.Liễu Tấn Tài cùng Nguyễn Bích Tú đều rất thích cô .

Tính tình của nha đầu kia qua loa nhưng trong lòng không hư, mỗi lần cô tới trong nhà đều tràn ngập tiếng hoan hô cười nói.

"Uy, Liễu Tuấn, anh trai em được triệu hồi về thành phố Đại Ninh, có phải là anh nói với ông nội hay không?"

Trong bữa cơm, Vũ Viện Viện lại không kìm được hiếu kỳ mà hỏi thăm

Đừng thấy cô điên điên khùng khùng, có lúc còn dám tranh luận trước mặt Vũ Thu Hàn đó. Chỉ có sợ hãi duy nhất đối với lão gia tử nhà mình, mỗi lần nhìn thấy ông nội liền lập tức trở nên vô cùng ngoan hiền, cả thở mạnh cũng không dám thở một cái.

"Trong lúc ăn cơm không được nói chuyện, đây là quy củ của nhà tôi. "

Liễu Tuấn thản nhiên nói.

Vũ Viện Viện liền dẩu môi, len lén liếc mắt yên lặng nhìn Liễu Tấn Tài đang ăn không lên tiếng.

Đối với vị bí thư Thị Ủy Đài Trữ thần tình nho nhã lại không giận mà uy này, Vũ Viện Viện ít nhiều cũng có vài phần sợ hãi.

Thật vất vả mới cơm nước xong, Liễu Tấn Tài ngồi ở trước TV, chuẩn bị xem tin tức thời sự.

Vũ Chính Hiên cùng Liễu Tuấn ngồi ở một bên bồi tiếp.

Các cô gái lại chui vào trong phòng tiếp tục đi thiết kế trang phục.

Có điều là Vũ Viện tại trước khi tiến vào trong phòng của Liễu Yên thì há miệng lén hướng Liễu Tuấn mà ngoắc ngoắc, Liễu Tuấn lại làm bộ không thấy, làm cho Vũ Viện Viện "hừ" một tiếng dẫm dẫm chân rồi đi không thấy nữa.

Liễu Tuấn liền cùng Vũ Chính Hiên nhìn nhau cười.

Ai cũng không nghĩ chưa được một phút đồng hồ, Vũ Viện Viện lại xuất hiện tại trước cửa gian phòng, lần thứ hai hướng Liễu Tuấn ngoắc ngoắc.

Liễu Tuấn lắc đầu thở dài một tiếng, chỉ đành đi qua tới.

Mới vừa đi đến cạnh cửa, Vũ Viện Viện nhanh chóng cầm tay của Liễu Tuấn, kéo hắn lôi đi vào, "Ầm" đóng cửa lại.

"Liễu Tuấn, cậu nói thật đi, anh lừa gạt ông nội tôi như thế nào?"

Nha đầu kia thật là tò mò, thực sự không nghĩ ra vì sao Liễu Tuấn lại dường như lại có thể có bản lĩnh thể làm cho tảng đá kia gật đầu, cái bí ẩn này nhất định phải làm rõ, nếu không phải thì cả ngủ cũng không được yên giấc, phỏng chừng trong lòng cô còn đang suy nghĩ nếu có thể học được cái tuyệt chiêu này của Liễu Tuấn vậy lần sau nhìn thấy ông nội cũng sẽ không phải sợ như vậy nữa.

Liễu Tuấn mỉm cười nói: " Tôi nói với ông nội cô, Tiểu Viện chính là một nha đầu điên. Dì Vũ không quản được cô , chú Vũ quá bận công tác không thể quản tốt, nhờ anh nghĩ một biện pháp tốt, kết quả Vũ gia gia liền gọi CHính Hiên về đây để quản cô cho tốt."

Vũ Viện Viện giương mắt mà nhìn chỉ vào Liễu Tuấn nói không ra lời, coi vẻ mặt kia co rút lại rất có thể sẽ nhào tới hung hăng cắn hắn hai cái thật mạnh.

"Cậu... cậu xấu xa, dám bịa đặt phỉ báng danh dự của tôi..."

Vũ Viện tỷ thở hổn hển.

Mắt thấy Liễu Tuấn đùa Vũ Viện Viện, Liễu Yên cùng Nghiêm Phi phì cười.

"Hì hì tôi đã biết cậu gạt người. "

Thấy mặt Liễu Tuấn hiện nụ cười gian xảo, Vũ Viện Viện biết mình bị lừa.

"Cho dù anh trai tôi quay về thành phố Đại Ninh, hắn cũng là mỗi ngày tại doanh trại bộ đội, sao có thể tới quản tôi được."

Liễu Tuấn liền giơ ngón tay cái lên khen: " Vũ tiểu thư quả nhiên thông minh hơn người, chuyện gì cũng đều không thể giấu diếm được."

"Bới nói lời thừa đi, nói mau, rốt cuộc cậu dùng biện pháp gì ?"

Liễu Tuấn không khỏi cảm thấy cực kỳ đau đầu.

Nha đầu kia còn không thôi.

"Được rồi, đừng ra vẻ nữa, có chuyện gì nói nhanh đi, tôi muốn đi xem tin tức. "

Vũ Viên Viện trợn trắng mắt một cái, cong môi, sắc mặt khó coi :

"Cậu đừng cố làm ra vẻ nữa. "

Liễu Tuấn không để ý tới xoay người liền đi ra ngoài.

"Ai ai ai đừng vội đi, tôi còn có việc muốn thương lượng với cậu đó. " Vũ Viện Viện kéo hắn xoay người lại ròi nói với Nghiêm Phi : " Phi Phi , cô mau nói với hắn ta chuyện đó đi. "

Nghe nói chuyện này Nghiêm Phi cũng có phần, Liễu Tuấn lại đứng lại.

"Phi Phi , có chuyện gì thế? "

"Ừm, Viện Viện nói muốn đến quảng trường Thiên Mã mua mấy cái cửa hiệu mặt tiền cho thuê."

Nghiêm Phi liền lắp bắp nói.

"Ha ha ha, bây giờ thế đạo thực sự là thay đổi, ngay cả Nghiêm Phi cũng muốn thành bà chủ làm việc buôn bán cho thuê đó."

Mắt thấy vẻ mặt Liễu Tuấn không vui, khuôn mặt nhỏ nhắn của Phi Phi ửng hồng, nói :
"Mấy người chúng em chung tiền mua hai cái cửa hiệu mặt tiền cũng không phải là quá đắt tiền. "

"Mấy người các em là mấy người nào? "

Liễu Tuấn hỏi.

"Liễu Tuấn, cậu hỏi dữ như vậy để làm gì, chúng tôi cũng không phải làm chuyện xấu."

Nghiêm Phi chưa trả lời, Vũ Viện Vuện đã hét lên ầm ĩ.

"Là bọn em với cả Lý Uyển, công trình quảng trường Thiên Mã vừa khánh thành không lâu, giá cả tương đối phù hợp, bây giờ mua vào nhất định kiếm được tiền, còn có thu tiền thuê có cái gì không tốt đâu."

Vẻ mặt không vui của Liễu Tuấn chính là bản năng phản ứng, hắn không muốn Nghiêm Phi tham dự vào cái chỗ buôn bán loạn xạ ngầu này, có điều là nghe nói Liễu Yên cùng Lý Uyển đều có phần, trong đầu chính là khẽ động, trừ Vũ Viện Viện có được chút cổ phần ra thì các cô chưa có gì, cũng nên làm cho các cô có chút sự nghiệp của mình, mua cửa hiệu mặt tiền cho thuê có thể bảo đảm giá trị tiền gửi, lại có tiền thuê, không tính là trái với chính sách của Trung Ương.

Một ý niệm xẹt qua, Liễu Tuấn liền thay đổi quan điểm, vừa cười vừa nói : " Cái ý kiến này không tồi, tôi thấy có thể làm được. "

Vũ Viện Viện liền vui vẻ đứng lên hướng về phía Nghiêm Phi làm một cái thủ thế thắng lợi.

Xem xong tin tức tiếp sóng, Vũ Viện Viện mời Liễu Yên cùng Nghiêm Phi đi tới nàh cô chơi, Liễu Yên đang cùng Vũ Chính Hiên ở trong tình yêu cuồng nhiệt, tất nhiên là cam tâm tình nguyện, Nghiêm Phi là sao cũng được, mắt thấy Liễu Tuấn đi theo phía sau Liễu Tấn Tài đi vào thư phòng cũng liền cười đáp ứng.

Vừa mới ngồi xuống, vẻ mặt Liễu Tấn Tài liền ngưng trọng nói với Liễu Tuấn:
"Ban cơ bản của huyện Ninh Bắc rớt đài tan nát rồi. "

Liễu Tuấn cả kinh: "Tan nát toàn bộ? Không phải nói chỉ có một mình Phương Triêu Dương có chuyện thôi sao?"

Liễu Tấn Tài lạnh lùng cười: "Có bí thư như vậy, làm sao có thể chỉ có một người có chuyện được."

Liễu Tuấn liền lặng lẽ gật đầu

Thể chế hiện hành dưới tay hắn có quyền uy rất nặng, Phương Triêu Dương mua quan bán tước hoành hành bất hợp pháp, dựng lên tấm gương như vậy, các thành viên khác trong ban không có lý gì không làm theo.

Cho dù cá biệt có thành viên trong ban giữ mình trong sạch, tại trong loại hoàn cảnh đó cũng nhất định không trụ lại được, sẽ lọt vào sự xa lánh cô lập mạnh mẽ của đám tay chân kia.

Cục diện "mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh" rất khó duy trì.

"Đã thẩm tra rồi?."

Liễu Tuấn hỏi một câu.

"Ừ, Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy tự mình phái ra tổ chuyên án, trải qua kiểm tra sơ bộ, xác định vấn đề của Phương Triêu Dương vô cùng nghiêm trọng, các thành viên khác trong ban trừ huyện trưởng Bành Thiếu Hùng ra đều có các vấn đề ở các mức độ khác nhau.

Hiện nay Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy đã quyết định kỷ luật Phương Triêu Dương về mấy vấn đề tương đối nghiêm trọng, phó bí thư cùng Thường Ủy huyện Ninh Bắc cũng sẽ lần lượt bị kỷ luật. "

Liễu Tấn Tài nói với giọng trầm trọng móc ra một điếu thuốc ngậm lên trên miệng.

Liễu Tuấn vội vàng châm thuốc cho cha mình.

"Việc này cùng Trâu Thanh có dính dáng nông sâu như thế nào? "

"Nghe nói là Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy tự mình điều tra cả Thị Kỷ Ủy Đại Ninh nữa"

Liễu Tuấn liền ý thức được phó bí thư Thị Ủy Trâu Thanh có khả năng cũng bị liên quan, chiếu theo tin tức đường nhỏ kia Trâu Thanh vốn là hậu đài của Phương Triêu Dương .

"Tạm thời còn chưa rõ ràng lắm. "

Liễu Tấn Tài nói.

Liễu Tuấn suy nghĩ một chút rồi nói: "Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy tự mình điều tra là ba đề nghị đi. "

Liễu Tấn Tài thản nhiên nói :
"Là Trương tỉnh trưởng đề nghị cùng ta thông qua một chút, làm báo cáo trực tiếp quăng vào hộp thư của tỉnh trưởng. Có người nói có nhắc qua tên của Trâu Thanh. "

Liễu Tuấn liền cười cười lắc đầu.

Bành Thiếu Hùng vừa đi một nước cờ không hay.

"Như vậy Tỉnh Ủy tính điều ai tới đảm nhiệm làm bí thư huyện ủy mới của huyện Ninh Bắc ? "

Liễu Tuấn trực tiếp hỏi.

Liễu Tấn Tài cũng cười cười liếc mắt nhìn con trai, rất là thoả mãn.

"Nếu tài liệu báo cáo giao cho Thị Kỷ Ủy thì còn khó nói, dù sao có người sợ liên lụy tới Trâu Thanh mà xử lý không được công bằng cũng là có, thế nhưng lại giao cho Ủy ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy, chính là có chút vượt cấp, bây giờ ngay cả Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy cũng đều trực tiếp nhảy vào, tất nhiên có thể đẩy Phương Triêu Dương vào chỗ chết nhưng cũng đem Bành Thiếu Hùng đặt vào hoàn cảnh bất lợi.

Ngươi là người của Quan Minh Kiệt thì không sai, Quan Minh Kiệt là phụ tá đắc lực của Trương Quang Minh, cái này cũng không sai nhưng huyện Ninh Bắc thuộc sự quản hạt của thành phố Đại Ninh, ngươi đã cũng không tin vào Thị Kỷ Ủy thành phố Đại Ninh, như vậy Liễu bí thư cùng Đào thị trưởng dựa vào cái gì mà phải tin vào Bành Thiếu Hùng ngươi chứ?

Đương nhiên trên tài liệu sẽ không phải là tên Bành Thiếu Hùng nhưng đây không phải điểm quan trọng.

Liễu Tuấn có thể thoáng cái liền nhìn thấy chỗ quan trọng hơn ở đây là Liễu Tấn Tài đối với việc tuyển bí thư ở địa phương huyện Ninh Bắc này không hài lòng, cục diện của huyện Ninh Bắc bây giờ rất phức tạp, cần một cán tự thân vượt qua thử thách lại không có dính dáng gì với các phái thế lực của huyện Ninh Bắc đi qua xử lý đám than hồng này.

Liễu Tấn Tài hơi nhí mày lại.

Mặc dù vấn đề của đám người Phương Triêu Dương còn đang trong điều tra nhưng trên cơ bản đã định, không có nắm chắc bảy tám phần Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy sẽ không làm ra quyết định kỷ luật.

Các công việc trong huyện mà Phương Triêu Dương cùng các Thường Ủy khác xảy ra mâu thuẫn cũng không thể bỏ xuống, không chỉ cần phải xử lý tàn cục mà còn phải mở ra một cục diện mới.

Ban của huyện Ninh Bắc nhất định phải thay máu mới.

Hơn nữa cái ban mới nhất định phải nắm giữ tại trong tay Liễu Tấn Tài, điểm này là không thể nghi ngờ.

Liễu Tuấn cũng châm một điếu thuốc cho chính mình, thở ra một ngụm rồi một ngụm, bỗng nhiên nói : "Ba, con đề cử một người cho ba chọn lựa nhé."

"Ai? "

Ánh mắt Liễu Tấn Tài lấp lánh nhìn hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.