Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Xuyên Nhanh: Nữ Vương Trở Lại - Chương 136: Dạo chơi Âm Giới : truyenyy.mobi

Xuyên Nhanh: Nữ Vương Trở Lại

Chương 136: Dạo chơi Âm Giới




Âm Giới sâu 5 tầng nhưng Di Giai chỉ được tới tầng thứ 4, cô xuống đây là muốn đi tham quan một chút, không ngờ lại đụng phải phán quan. Cô nhớ phán quan có 2 người sinh đôi, người trước mặt mặc đồ đen, tên là...

Là...

Là gì ý nhỉ?

"Cửu Âm." Thẻ đen truyền âm nhắc nhở.

Phải rồi. Áo trắng là Cửu Dương, áo đen là Cửu Âm, Di Giai nhớ ra. Cửu Âm trước mặt đang cầm sổ ghi chép gì đó, cứ vài bước lại dừng lại một lần, Di Giai tò mò bước đến xem.

Cửu Âm nhận ra có người tới gần, lông mày hơi nhướng lên.

Là linh hồn dơ bẩn to gan nào dám lại gần hắn?

Di Giai bị ánh mắt kia nhìn tới, hơi khựng lại chào hỏi:"Hi. Cửu Âm phán quan làm việc vất vả quá."

Cửu Âm gập sổ lại nhìn cô từ trên xuống dưới, mày dãn ra một ít:"Nhiệm vụ giả à?"

"Phải. Ta muốn xuống đây tham quan một chút."

"Cần hướng dẫn viên không?"

Di Giai hơi bất ngờ với sự niềm nở này:"Ngài không phải đang làm việc sao? Ta không muốn làm phiền."

"Không phiền."

"... À được."

Thế là có phán quan đồng hành, linh hồn bên đường nhìn qua đây không ít nhưng tuyệt đối không ai dám tới quá gần, Di Giai tò mò, phán quan thân thiện như vậy sao ai cũng có vẻ sợ hãi như thế?

"Đi uống trà được không?" Di Giai cẩn thận thăm dò.

"Khát sao? Về phủ ta uống nhé." Cửu Âm quan tâm hỏi

"Sao không vào quán trà?" Cô chỉ vào một loạt hàng quán ven đường, hơi khó hiểu.

"Không sạch sẽ."

Di Giai câm nín, thật sự không sạch theo nghĩa đen hay do cảm giác mỗi người vậy.

"Không khát. Chúng ta đi tiếp đi."

"Ừ." Vòng qua ngã rẽ tới một khu chợ, Cửu Âm bỗng khựng lại không muốn đi vào, Di Giai nhận ra, cũng dừng theo quay đầu hỏi:"Ngài sao vậy?"

Cửu Âm nói:"Đây là nơi các linh hồn buôn bán lẫn nhau, như con người bán nô lệ vậy. Có chút bẩn."

Di Giai hơi ngạc nhiên nhìn vào khu chợ, từ bên ngoài nhìn vào trông vẫn khá bình thường, mà cô cũng cảm nhận đươc Cửu Âm phán quan không hề thích linh hồn tí nào, thật là nghề chọn người đi?

Mà khoan, nhiệm vụ giả cũng là linh hồn mà?

Di Giai không cưỡng ép Cửu Âm cùng vào, cô nói:"Nếu không chúng ta tới chỗ khác?"

Hắn gật nhẹ đầu quay lưng lập tức rời đi. Thật ra cô thấy âm giới chẳng khác trần gian bao nhiêu, kể cả thú vui lầu xanh gì đó cũng có. Di Giai thật tình hỏi phán quan:"Linh hồn đâu thể ấy ấy, sao còn mở lầu xanh?"

Phán quan cũng thật tình đáp:"Bóp được."

"..."

Đi tới một nơi khác được thiết kế theo kiểu hiện đại, thấy máy gắp thú bên đường, Di Giai bỗng nhiên nổi hứng muốn chơi, cô đang định móc thẻ ra thì một bàn tay lành lạnh đè tay cô lại, Cửu Âm lắc đầu:"Không được lộ ra thẻ dưới Âm Giới."

Di Giai giật mình nhớ ra. Đúng vậy, thẻ đen không nhận chủ, ai cầm nó chính là chủ nó, lộ ra dưới này sẽ gây nên náo loạn tranh cướp, lần trước xuống đây thẻ đen có nhắc nhở rồi.

Cửu Âm hơi cười khi thấy khuôn mặt bừng tỉnh của cô, nhẹ nhàng móc ra một đồng xu nhét vào máy gắp thú:"Hơn nữa dưới này không dùng thẻ."

Linh hồn làm gì có thẻ mà quẹt.

Di Giai hơi xấu hổ gật đầu, quay lại chuyên tâm gấp thú, phán quan bình tĩnh ở phía sau nhìn.

Máy gắp ở đây không quá lỏng lẻo, một phát liền trúng một con thỏ hồng nhỏ như móc khóa, Di Giai vui mừng cầm nó trên tay, thiết kế cũng khá tinh xảo.

Cửu Âm cũng nhìn nó, hai mắt khẽ động. Di Giai sao bỏ qua được ánh mắt kia, thử hỏi:"Phán quan, ta tặng ngài nhé?"

Hắn ngước mắt:"?"

"Coi như trả công ngài làm dưới dẫn viên, thế nào?"

Cửu Âm nghe vậy, khóe môi mỏng hơi nhếch lên:"Rẻ thế sao?" Trong lúc Di Giai tưởng rằng hắn không cần thật, ngón tay lành lạnh kia chầm chầm cầm lấy con thỏ giữa lòng bàn tay cô:"Có còn hơn không vậy."

Di Giai ngơ ngác, sau lại phì cười. Cửu Âm chẳng để ý gói con thỏ lại trong khăn tay rồi nhét vào ngực, Di Giai đoán hắn định mang về tiệt trùng gì đó đây mà.

Thật ra Âm Giới cũng không có gì quá thú vị, thú vị duy nhất Di Giai thấy là vị phán quan này thôi.

Quanh năm ở đây hẳn là rất chán?

Nghĩ thế, Di Giai cũng lên tiếng hỏi.

"Ừ." Cửu Âm đáp:"Nhưng rồi sẽ quen thôi."

Không như Cửu Dương còn làm Thẩm Phán Giả trên tầng, Cửu Âm không có việc gì thì sẽ luôn ở dưới Âm Giới làm việc, quản lý các linh hồn mà hắn không thích.

"Có bao giờ ngài cảm thấy cô đơn không?"

"Không. Còn có Cửu Dương mà." Cửu Âm nhàn nhạt đáp.

Ài. Rõ ràng thật là cô đơn. Mắt Di Giai hơi cay cay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.