Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Quan Khí​ - Chương 788: Ám chiến : truyenyy.mobi

Quan Khí​

Chương 788: Ám chiến




Vương Trạch Vinh vừa về Thường Hồng lập tức chạy đến gặp Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy.

Khi Vương Trạch Vinh đến thì mọi người đang ăn tối. Vương Trạch Vinh vào liền thấy các Thường vụ thị ủy và đám người Hà Vi Trạch, Tả Quân Huy.

- Bí thư Hà, chủ tịch Tả, tôi đến muộn.

Vương Trạch Vinh đi lên chủ động đưa tay về phía Hà Vi Trạch.

Hà Vi Trạch bắt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Chuyện trong nhà lo đến đâu rồi?

Vương Trạch Vinh nói:

- Đã xử lý xong, nghe các vị lãnh đạo tới, tôi lập tức về.

Tả Quân Huy nói:

- Ngồi xuống ăn cơm, chúng tôi ăn được một lúc rồi.

Vương Trạch Vinh nhìn người trong abfn thì thấy bộ máy lãnh đạo Thường Hồng đều ở đây. Mọi người thấy Vương Trạch Vinh đến đều đứng lên chào hắn. Bởi vì bàn còn có lãnh đạo tỉnh nên vị trí khó chuẩn bị. Hà Vi Trạch nói:

- Thêm ghế bên cạnh tôi.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Do tôi đến muộn nên chịu phạt. Tôi xin tự uống ba chén lớn để xin lỗi các vị lãnh đạo.

Nói xong Vương Trạch Vinh bưng chén lên uống liền ba chén.

Hà Vi Trạch chỉ vào Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Đồng chí này nghĩ tôi không biết sao? Cậu uống rượu rất giỏi, ba chén này có đáng là gì. Hôm nay cậu phải uống thay tôi.

Tả Quân Huy cười nói:

- Bí thư Hà đúng là biết tìm người giúp.

Mọi người cùng cười phá lên.

Vương Trạch Vinh thầm nghĩ vừa lúc miệng đang khô, ba chén này uống coi như giải khát.

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, lần này Lão bí thư muốn đến Thường Hồng kiểm tra công tác, đây là việc lớn đối với tỉnh Giang Sơn chúng ta. Trên tỉnh rất coi trọng, tôi và Chủ tịch Quân Huy tới chủ yếu là kiểm tra công tác chuẩn bị của Thường Hồng. Ồ, đúng, Ban tiếp dân cũng muốn đến lấy ý kiến quần chúng nhân dân Thường Hồng trong một tuần, việc này không có ý gì với Thành phố Thường Hồng, mà là muốn xem Thường Hồng còn điểm nào làm không tốt không? Cậu biết đó, bây giờ vấn đề tiếp dân rất quan trọng. Tỉnh không hy vọng Lão bí thư đến sẽ có vấn đề xuất hiện. Đề nghị của bọn họ, chúng tôi đã đồng ý, các đồng chí phải hiểu đúng đó.

Hà Vi Trạch nghiêm túc nói.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Đây là việc tốt, Thành phố Thường Hồng chúng tôi nhất định sẽ phối hợp tốt. Đến lúc đó Thị ủy sẽ phái nhân viên giỏi nhất phối hợp, nếu chỗ nào còn thiếu sót thì càng có lợi cho công tác tiếp theo của chúng tôi.

- Ha ha, tôi biết các đồng chí Thường Hồng sẽ hiểu chính xác việc này. Quân Huy, sao, Trạch Vinh nhận thức rất cao phải không?

Hà Vi Trạch cười phá lên.

Vương Trạch Vinh căn bản uống không say, do hắn kích động nên mọi người đều tranh nhau mời lãnh đạo tỉnh. Hà Vi Trạch cũng là người thích uống, tuy nói bây giờ đã uống ít nhưng hôm nay y cũng uống nhiều.

Mấy người uống hơi kém đã ngã.

Hà Vi Trạch cười ha hả nói:

- Tôi làm chủ, mọi người hôm nay uống hết mình, tối không làm mà.

Đưa các lãnh đạo tỉnh về khách sạn, Vương Trạch Vinh về văn phòng.

- Gọi Khương Tắc Xương lại đây.

Vương Trạch Vinh nói với Tô Hành Chỉ.

Không lâu sau, Khương Tắc Xương đã vào văn phòng Vương Trạch Vinh. Y cũng không về mà đang ngồi trong văn phòng cho giải rượu.

- Bí thư Vương, ngài tìm tôi?

- Là như thế này, Ban tiếp dân tỉnh lần này sẽ đến lấy ý kiến quần chúng nhân dân trong một tuần, anh bố trí Tả Khải Hoa và Lý Nhị tham gia công việc. Do Tả Khải Hoa phụ trách rồi điều động người tham gia tổ công tác.

- Tôi đi bố trí.

Khương Tắc Xương đương nhiên hiểu ý của Vương Trạch Vinh. Đưa con Tả Quân Huy và Lục Bích Tuyết vào, lại do con Tả Quân Huy phụ trách thì nếu xảy ra chuyện, người đầu tiên gặp vấn đề sẽ là Tả Khải Hoa.

Nhìn Khương Tắc Xương đi bố trí, Vương Trạch Vinh ngồi đó mà suy nghĩ. Hắn biết trên tỉnh đang bắt đầu có hành động.

Trước khi về, Vương Trạch Vinh đã gọi điện với Uông Nhật Thần. Uông Nhật Thần rất giận hành vi của đám người Hà Vi Trạch, biết bọn họ đây là muốn gây rối cho Thường Hồng. Vì thế ông liền quyết định có một vài hành động gây rối loạn hành vi của Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy.

Vương Trạch Vinh không biết Uông Nhật Thần sẽ có hành động gì nhưng hắn tin ông sẽ có biện pháp.

Khương Tắc Xương làm việc rất nhanh, sáng hôm sau đã điều động người từ các cơ quan đến tham gia tổ công tác phối hợp với Ban tiếp dân tỉnh, do Tả Khải Hoa làm tổ trưởng.

Lần trước Tả Quân Huy nói với Vương Trạch Vinh rằng muốn đưa con mình đến Thường Hồng, Vương Trạch Vinh lập tức cho người đi làm việc này. Tả Khải Hoa liền được bố trí làm nhân viên ở văn phòng Thị ủy.

Tả Khải Hoa mới ra trường không lâu, thấy mình được bổ nhiệm làm tổ trưởng, trong đó còn có cô gái Lý Nhị xinh đẹp liền rất nhiệt tình, tỏ vẻ không làm xấu mặt Thị ủy.

Trong nhà khách thị ủy, Tả Quân Huy đang nói chuyện với con trai. Tả Khải Hoa có chút hưng phấn nói với Tả Quân Huy:

- Lần này Thị ủy phái con làm tổ trưởng phối hợp với Ban tiếp dân, nói nếu con có thành tích sẽ đề bạt.

Tả Quân Huy nghe thấy con mình được bố trí như vậy, mặt y liền hơi tái đi. Y đương nhiên biết ý của Vương Trạch Vinh. Nếu công tác tiếp dân không xảy ra chuyện thì thôi, xảy ra chuyện thì Vương Trạch Vinh sẽ xử con mình đầu tiên.

- Thằng này không dễ đối phó.

Tả Quân Huy ngồi đó mà suy nghĩ.

- Ừ, chú tâm trong công việc đi.

Tả Quân Huy không muốn nói nhiều việc trong chốn quan trường với con mình.

Nhìn Tả Khải Hoa đi ra, Tả Quân Huy lấy thuốc ra hút. Việc này khó làm đây, Vương Trạch Vinh có thể sẽ gây rối với con mình, nếu bị Vương Trạch Vinh làm như vậy thì tiền đồ của Tả Khải Hoa sẽ ảnh hưởng lớn.

Lãnh đạo tỉnh rất chăm chú kiểm tra công tác của Thường Hồng, tất cả mọi người đều tiến vào các cơ quan mà kiểm tra. Các lãnh đạo Thường Hồng biết đây là việc lớn, càng có người thấy được nguy hiểm nên làm việc rất cẩn thận, sợ không cẩn thận sẽ mất chức.

Trong phòng Hà Vi Trạch, y đang nghe Lưu Gia Hà báo cáo.

Sau khi Hà Vi Trạch đến, Lưu Gia Hà liền tìm cơ hội tỏ vẻ muốn báo cáo công việc.

Hà Vi Trạch một bên nghe Lưu Gia Hà báo cáo, một bên quan sát đối phương. Đối với Lưu Gia Hà, Hà Vi Trạch đã nghiên cứu tình hình của y. Tên này là Phó bí thư Thị ủy, mới đầu còn đấu với Vương Trạch Vinh, nhưng sau đó thấy thế lực của Vương Trạch Vinh quá lớn nên bây giờ đang đứng ngoài nhìn, người này có thể kéo về.

Lưu Gia Hà báo cáo rất chuyên chú, nội dung chuẩn bị rất tốt, trong báo cáo lộ rõ năng lực của mình.

- Đồng chí Lưu Gia Hà, công việc làm rất chắc chắn. Công việc của một địa phương cần nhiều đồng chí có năng lực mạnh đi làm. Tôi vốn nghe nói Thường Hồng tồn tại chủ nghĩa một núi, bây giờ nghe đồng chí báo cáo, tôi thấy tình huống này có vẻ không tồn tại.

Hà Vi Trạch nói như vậy khiến Lưu Gia Hà suy nghĩ thật nhanh. Lần này Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy đến thì Lưu Gia Hà đang đoán mục đích. Nghĩ đến lời đồn trước đó, y biết Hà Vi Trạch không thích Vương Trạch Vinh. Nếu Hà Vi Trạch coi mình là người của Vương Trạch Vinh thì đó là kiếp nạn.

- Bí thư Hà, cán bộ Thường Hồng đều triển khai công tác dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy.

Lưu Gia Hà đành phải nói như vậy.

- Ừ, biểu hiện của từng người thì Tỉnh ủy thấy rõ. Đồng chí Lưu Gia Hà, năng lực của đồng chí là có, tiếp theo Tỉnh ủy sẽ tăng trọng trách cho đồng chí, đồng chí phải cố gắng hơn nữa.

Nhìn Lưu Gia Hà đi ra, Hà Vi Trạch cười cười. Lưu Gia Hà này có thể tranh thủ được. Hôm nay nếu y có thể hiểu, nếu muốn tiến bộ thì phải đưa ra thứ gì đó có tác dụng.

Lưu Gia Hà đương nhiên hiểu ý của Hà Vi Trạch, đường đã có nhưng xem mình đi như thế nào.

Vương Trạch Vinh về nhà thì thấy bố mẹ đang xem Tv. Từ sau khi Vương Trạch Vinh thành Bí thư thị ủy, ông bà thích nhất là xem thời sự Thường Hồng, tỉnh Giang Sơn.

Vương Trạch Vinh đi tới ngồi xuống ghế, hắn thấy rất mệt và đau đầu vì phải suy nghĩ nhiều.

- Xã hội bây giờ quá đen tối. Con nhìn hạng mục của Phượng Hải kìa, bỏ bao tiền mà lại là công trình hủ bại, xảy ra chuyện lâu như vậy mà còn giấu diếm không báo cáo. Nếu không phải có người không ngừng tố cáo thì Trung ương sao biết được việc này.

Vương Đại Hải thở dài nói.

Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu, không biết là việc gì. Hỏi ông bố thì hắn mới biết con đường cao tốc ở Phượng Hải mới thông xe chưa được bao lâu thì đã thành con đường lún sụt. Không biết sao mà đài truyền hình Trung ương lại làm bài điều tra, đưa việc này ra ánh sáng. Đài truyền hình tỉnh Giang Sơn cũng tiến hành thông báo.

Uông Nhật Thần bắt đầu ra tay.

Vương Trạch Vinh vừa nghe liền biết Uông Nhật Thần muốn làm lớn chuyện, sau đó phát huy, có lẽ con đường này hoặc quan hệ với Hà Vi Trạch, hoặc quan hệ với Tả Quân Huy. Trưởng ban Tuyên giáo là người của Uông Nhật Thần, bảo sao việc này lại làm lớn như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.