Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Quan Khí​ - Chương 753: Sau lưng sự điều chỉnh : truyenyy.mobi

Quan Khí​

Chương 753: Sau lưng sự điều chỉnh




Ở nhà tắm rửa một chút rồi được Long Hương Băng phục vụ nhiệt tình, Vương Trạch Vinh mới thoải mái đến Tỉnh ủy.

Lúc ở nhà Vương Trạch Vinh nhận được điện thoại của thư ký Hà Vi Trạch, bảo hắn đến văn phòng Hà Vi Trạch một chuyến.

Vương Trạch Vinh đang thầm đoán không biết Hà Vi Trạch gọi mình làm gì.

Hà Vi Trạch là người rời khỏi Uông hệ nên quyền lực của y ở tỉnh Giang Sơn đã giảm nhiều. Trong thời gian này, Hà Vi Trạch không còn mạnh như trước, hơn nữa nhân viên Uông hệ do Lâm đ*o Nguyên cầm đầu dần chiếm ưu thế.

Chẳng qua thấy tình huống này của tỉnh Giang Sơn, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu. Thế lực Uông hệ do Lâm đ*o Nguyên cầm đầu đang lớn mạnh, nhưng là một Phó bí thư Tỉnh ủy thì thế lực Lâm đ*o Nguyên quá lớn, thế lực Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh lại yếu đi, đây không phải việc tốt.

Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, Hà Vi Trạch nhiệt tình nói:

- Trạch Vinh, mau ngồi.

- Là như thế này, thời gian qua Thường Hồng phát triển rất tốt, có rất nhiều nhân tài xuất hiện. Trên tỉnh dự định điều vài người của Thường Hồng đến các nơi khác. Tôi thông báo trước với anh.

Sau khi nói chuyện một chút về công tác ở Thường Hồng, Hà Vi Trạch nói vào chuyện chính.

Nghe Hà Vi Trạch muốn điều người từ Thường Hồng đi, Vương Trạch Vinh hơi động tâm. Điều người sẽ có rất nhiều tình huống, không biết là như thế nào. Thường Hồng bây giờ đối với Vương Trạch Vinh mà nói là quá tốt, hắn không muốn phá vỡ cục diện này.

- Không biết trên tỉnh định điều chỉnh như thế nào?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Là như thế này, tôi đã bàn với chủ tịch Tả và có suy nghĩ. Công tác của ban Tuyên giáo Tỉnh ủy bây giờ rất nặng nề, Tỉnh ủy dự định bổ nhiệm một Phó trưởng ban. Đồng chí Ngô Kim Thành ở Thường Hồng có năng lực rất tốt, có đồng chí này vào ban Tuyên giáo Tỉnh ủy thì sẽ có lợi cho việc triển khai công tác cơ quan này.

Hà Vi Trạch đưa cho Vương Trạch Vinh điếu thuốc rồi nói.

Người đầu tiên được điều đi là Ngô Kim Thành, Vương Trạch Vinh nhíu mày. Ngô Kim Thành có tác dụng lớn đối với hắn. Trong Hội nghị thường ủy thì y luôn đứng về phía hắn, không biết Hà Vi Trạch đây là đề bạt hay là chặt tay mình.

Vương Trạch Vinh liền rất chú ý đến việc này.

- Bí thư Hà, ngài cũng biết Thường Hồng đang trong thời kỳ xây dựng và phát triển, công tác tuyên truyền rất quan trọng. Có Ngô Kim Thành thì sẽ giúp nhiều cho công việc của chúng tôi.

- Ha ha, tôi biết đồng chí Ngô Kim Thành là nhân tài không thể thiếu của Thường Hồng. Đúng là vì nhân tài nên mới cần Trạch Vinh ủng hộ công tác trên tỉnh. Trạch Vinh à, tỉnh Giang Sơn mấy năm nay phát triển rất nhanh, công tác tuyên truyền rất quan trọng, không thể không có thêm các đồng chí có năng lực mạnh.

Hà Vi Trạch nói như là trên tỉnh rất cần Ngô Kim Thành vậy.

Vương Trạch Vinh không tỏ thái độ mà nói:

- Không biết còn điều chỉnh ai nữa không?

Hà Vi Trạch nói:

- Tôi bây giờ chỉ là trao đổi trước với anh mà thôi. Tỉnh ủy chưa thảo luận. Đồng chí khác là Tiền Hồng, Văn phòng ủy ban tỉnh cũng cần thêm người tài. Phó chánh văn phòng vẫn thiếu nên Tỉnh ủy dự định điều Tiền Hồng lên làm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh.

Quả nhiên là như vậy.

Vương Trạch Vinh nếu còn không hiểu ý đồ của Hà Vi Trạch thì hắn không xứng với chức này.

- Bí thư Hà, nếu Tỉnh ủy nghiên cứu điều chỉnh công tác của bọn họ, tôi phục tùng quyết định của tổ chức. Chẳng qua tôi hy vọng hai đồng chí này tạm thời không rời khỏi Thường Hồng. Bí thư cũng biết Thường Hồng được Trung ương rất chú ý. Nếu như bộ máy không tốt sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng. Với việc điều chỉnh hai người này, tôi kiên quyết phản đối.

Bây giờ rất rõ ràng, Hà Vi Trạch đã bàn trước với Tả Quân Huy, dự định xen vào công việc ở Thường Hồng.

Hà Vi Trạch cười nói:

- Không nên chỉ thấy Thường Hồng các đồng chí, phải đứng ở góc độ toàn tỉnh mà thấy tác dụng của bọn họ. Chúng ta phải cho các đồng chí có năng lực cơ hội thể hiện chứ?

Vương Trạch Vinh suy nghĩ rất nhiều chuyện. Lần này Hà Vi Trạch muốn điều Ngô Kim Thành và Tiền Hồng rời đi thì mục đích dã quá rõ, đây là muốn làm mình mất hai người ủng hộ nhiệt tình nhất, sau đó để hai người khác đến. Đương nhiên với tình huống bây giờ thì người mới không nhất định là của Hà Vi Trạch. Chẳng qua y nếu nói như vậy thì hai người cũng là thế lực khác có quan hệ với y.

Nghĩ đến câu của Hà Vi Trạch là đã trao đổi với Tả Quân Huy, Vương Trạch Vinh đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Có lẽ bây giờ Hà Vi Trạch và Tả Quân Huy đã liên kết. Nếu là như vậy thì vấn đề có chút nghiêm trọng.

Đừng nhìn hai người bị điều đi, hai người này vừa đi sẽ ảnh hưởng lớn đối với Thường Hồng.

Sau khi ra khỏi văn phòng Hà Vi Trạch, Vương Trạch Vinh đi đến văn phòng Lâm đ*o Nguyên.

Vương Trạch Vinh muốn tìm hiểu suy nghĩ của Hà Vi Trạch, đồng thời cũng muốn nói ra suy nghĩ của mình. Là người của Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh cũng có uy tín nhất định trong tỉnh Giang Sơn. Có người thậm chí coi hắn là nhân vật thứ hai của Uông hệ tại tỉnh Giang Sơn.

Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, mình chưa vào Tỉnh ủy mà đã được như vậy sao?

Hà Vi Trạch muốn điều Ngô Kim Thành và Tiền Hồng đi, Vương Trạch Vinh có chút đau đầu. Vị trí Phó trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy và Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh khác nhiều so với vị trí của bọn họ ở Thường Hồng. Lên tỉnh thì quyền lực nhất định sẽ nhiều hơn, nếu mình ngăn cản thì không biết bọn họ nghĩ như thế nào? Hà Vi Trạch làm như vậy nhất định là có chuẩn bị, được thì sẽ cắt đứt hai thân tín của Vương Trạch Vinh, không được cũng không sao. Bọn họ biết Vương Trạch Vinh ngăn cản mình tiến bộ thì không biết sẽ suy nghĩ như thế nào?

Lâm đ*o Nguyên nghe xong Vương Trạch Vinh nói liền nói:

- Trạch Vinh, việc này Tỉnh ủy chưa nghiên cứu.

Vương Trạch Vinh nói:

- Có thể thông qua không?

Lâm đ*o Nguyên cười nói:

- Tôi thấy việc này chủ yếu do Thường Hồng.

Nghe Lâm đ*o Nguyên nói như vậy, Vương Trạch Vinh nhắc:

- Bí thư Lâm, ý của Bí thư Hà là đã bàn với chủ tịch Tả.

Thấy Vương Trạch Vinh nhấn mạnh như vậy, Lâm đ*o Nguyên cười nói:

- Yên tâm, bọn họ chắc không có cùng ý kiến đâu.

Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng, hắn thấy Lâm đ*o Nguyên quá tự đại.

Sau khi nói chuyện với Lâm đ*o Nguyên, Vương Trạch Vinh cảm thấy tình hình trên tỉnh biến hoá rất kỳ quái. Hà Vi Trạch có lẽ đang giở trò gì đó.

Đối với việc Hà Vi Trạch muốn rút củi đáy nồi, Vương Trạch Vinh trong lúc nhất thời không nghĩ ra. Chẳng lẽ vì mình là người của đám Lâm đ*o Nguyên sao? Khả năng này là rất lớn.

Đám Hà Vi Trạch điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Thường Hồng, mục đích chính là nhằm vào Lâm đ*o Nguyên. Việc này xem ra phải gọi cho Uông Nhật Thần mới được. Lâm đ*o Nguyên bây giờ đã quá đắc ý.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút lại thấy không nên gọi, đây chỉ là hắn đoán mà thôi.

- Bí thư Vương, sáng nay thư ký của chủ tịch Tả gọi tới. Nói ý của chủ tịch Tả là muốn hỏi tôi có thể lên văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh làm Phó chánh văn phòng không? Tôi nói sẽ suy nghĩ một chút.

Vương Trạch Vinh ngồi trên xe thì nhận được điện của Tiền Hồng.

Thư ký của Tả Quân Huy gọi? Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên.

Vương Trạch Vinh nói:

- Hôm nay Bí thư Hà cũng nói chuyện này với tôi, tôi cũng muốn nghe ý kiến của anh.

- Bí thư, việc này tôi nghe Bí thư. Bí thư bảo tôi làm như thế nào thì tôi làm như vậy.

Không biết sao Vương Trạch Vinh lại nghe ra ý của Tiền Hồng, tên này có vẻ muốn đến văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh làm Phó chánh văn phòng.

- Ha ha, việc này là việc tốt. Chuyện hơi đột nhiên nên tôi chưa nghĩ ra. Anh suy nghĩ một chút, tôi về sẽ nghiên cứu.

Xem ra chiêu này của Hà Vi Trạch làm Tiền Hồng động tâm rồi. Vương Trạch Vinh nghĩ cũng có thể hiểu. Trưởng ban thư ký Thị ủy Thường Hồng tuy có quyền, nhưng nếu đến Ủy ban nhân dân tỉnh làm Phó chánh văn phòng thì cũng rất quan trọng. Hơn nữa lên tỉnh thì sự phát triển sẽ tốt hơn.

Không biết Ngô Kim Thành nghĩ như thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.