Quan Khí​

Chương 698: Ánh mắt rất lạnh




Tâm trạng các thường vụ Thường Hồng bây giờ rất khác nhau, ai cũng đang suy nghĩ về tin tức này. Hồng Quân ngã quá đột nhiên làm không ai kịp đối phó. Nhìn chủ tịch tỉnh mới tới, đầu óc mọi người rất trống rỗng. Trong thời gian này mặc dù có tin Hồng Quân sẽ ngã nhưng không ai nghĩ đó là thật.

Uông Nhật Thần sẽ lui, Tả Quân Huy là chủ tịch tỉnh, sau này tình hình tỉnh Giang Sơn sẽ như thế nào. Nghĩ đến bản thân mình ở tỉnh Giang Sơn, mọi người không thể giữ nổi bình tĩnh nữa. Có nhiều người bắt đầu tìm quan hệ mà hỏi thăm tình huống.

Các thường vụ Thường Hồng đều không ở trên tỉnh mà lập tức ngồi xe trở về. Vào lúc này giữ được ghế của mình là quan trọng nhất. Tình hình trên tỉnh nhất định ảnh hưởng tới Thường Hồng. Thấy Uông Nhật Thần vẫn còn ở trên cao, mọi người biết Thường Hồng nhất định sẽ biến hoá, sẽ có điều chỉnh nhân sự, mình có thể bị dính vào không? Người Vương Hệ lại không hề lo lắng. Trên có Uông Nhật Thần, dưới có Vương Trạch Vinh nên mình sẽ an toàn. Nhưng người của Phùng Triêu Lâm lại rất lo lắng. Hồng Quân ngã thì Phùng Triêu Lâm sẽ không còn sự ủng hộ nữa, Phùng Triêu Lâm còn có thể chống lại Vương Trạch Vinh không? Thấy Phùng Triêu Lâm mặt tái mét đi ra, đám người kia càng thêm lo lắng.

Triệu Lâm Phân ngồi xong xe mà thấy rất mệt mỏi.

- Bí thư Lâm, có cần mở nhạc không?

Lái xe thấy vẻ mặt Triệu Lâm Phân không tốt liền nhỏ giọng nói.

Nhìn lái xe, trong lòng nói:

- Đi chậm chút, tôi phải suy nghĩ.

Mỗi lần Triệu Lâm Phân ngồi xe đều thích nghe nhạc, trong xe luôn có vài đĩa. Mỗi khi có vấn đề khó khăn là Triệu Lâm Phân liền thích nghe nhạc để thư giãn. Chẳng qua hôm nay Triệu Lâm Phân không còn tâm trạng nghe hát.

Thư ký Lưu Cương Thành cũng nhận được tin biết hội nghị lần này điều chỉnh lãnh đạo, hắn cũng muốn nghe ngóng một chút tin tức. Nhưng không ngờ Triệu Lâm Phân vừa ra khỏi hội trường liền không ở lại ăn cơm mà về ngay. Bây giờ thấy Triệu Lâm Phân như vậy, hắn rất lực lượng.

Lưu Cương Thành nhìn qua gương thấy vẻ mặt Triệu Lâm Phân vô cùng lo lắng.

Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

Lưu Cương Thành thở dài một tiếng. Hắn biết Triệu Lâm Phân vốn là người của Vương Trạch Vinh, bởi vì chuyện của cô ta mà dựa vào Phùng Triêu Lâm, gần đây còn kiên quyết đối đầu với Vương Trạch Vinh. Vừa nghĩ đến đây Lưu Cương Thành liền có chút buồn bực, lãnh đạo của mình không được rồi.

Ngay khi lái xe và thư ký đang đoán thì Triệu Lâm Phân rất sợ.

Tình hình hội nghị hôm nay làm cô quá sợ, Hồng Quân đã ngã. Sau tình hình thông báo sau đó, Triệu Lâm Phân biết một chút nguyên nhân việc Hồng Quân ngã. Hồng Quân ngã là do vợ con của mình.

Triệu Lâm Phân dựa vào Phùng Triêu Lâm tuy nói là do việc của em mình ép, nhưng cô cũng đã cẩn thận suy nghĩ. Nghe thấy Hồng Quân càng lúc càng có quyền lớn, ai nấy đều thấy Hồng Quân sẽ thành người kế nhiệm Uông Nhật Thần. Ở tình huống này rốt cuộc là nên đi theo Vương Trạch Vinh hay Phùng Triêu Lâm làm cô phải suy nghĩ.

Phùng Triêu Lâm không có gia cảnh tốt, cô vẫn dựa vào năng lực của mình mà lên. Đáng tiếc khi lên thành phố thì cô không còn động lực, cô chỉ có thể vào Hội liên hiệp phụ nữ, điều này là còn do lão lãnh đạo giúp đỡ.

Trẻ tuổi dựa vào năng lực và chút tài sắc mà được cấp trên coi trọng, hơn nữa còn cùng một lãnh đạo thành phố quan hệ mờ ám nên từ từ tiến tới. Chẳng qua lãnh đạo đó đã về hưu nên Triệu Lâm Phân đi tới chậm hơn nhiều.

Sau khi vào quan trường, cô không ngừng hưởng thụ thú vui quyền lực, cuộc sống đề cao, đi toàn xe sang trọng, ăn cơm đều là phòng ăn cao cấp nhất, tiền mua đồ đều do nhà nước trả …Nếu như mất đi thì cô không biết mình sẽ như thế nào.

Triệu Lâm Phân bây giờ cũng thầm than vì cơn động đất ở Thường Hồng làm mình lên chức. Lúc ấy biết Vương Trạch Vinh là Bí thư thị ủy mới tới, cô thấy đó là cơ hội của mình nên vùi tâm vào trong việc cứu nạn. Cô biết một điều lúc ấy đã không còn nguy hiểm gì cả, biểu hiện tốt thì mình sẽ đi tới. Chỉ cần đi theo Bí thư thị ủy thì mình mới có phát triển. Quả nhiên sau đó Vương Trạch Vinh đã đề bạt cô lên làm Bí thư huyện ủy Hồng An.

Sau khi mọi thứ ổn định thì trên tỉnh truyền tới tin tức làm Triệu Lâm Phân bắt đầu có chút lo lắng.

Lúc ấy cô đã phân tích tình huống của Vương Trạch Vinh và Phùng Triêu Lâm. Bố vợ Vương Trạch Vinh tuy là Bộ trưởng bộ Nông nghiệp nhưng lại sắp về hưu. Vương Trạch Vinh còn được Uông Nhật Thần ủng hộ nhưng ông ta cũng sắp về, Vương Trạch Vinh chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi. Phùng Triêu Lâm tuy là Thị trưởng nhưng lại có Hồng Quân ủng hộ. Chỉ cần Hồng Quân lên thì tỉnh Giang Sơn này sẽ do Hồng Quân khống chế. Vương Trạch Vinh có thể dựa vào Hồng Quân không?

Vương Trạch Vinh cho dù có chỗ dựa là ông bố vợ nhưng có thể đấu được Phùng Triêu Lâm có Hồng Quân ủng hộ không?

Do có phân tích này nên Triệu Lâm Phân quyết định dựa vào Phùng Triêu Lâm.

Ai cũng biết cô do Vương Trạch Vinh đề bạt lên, nếu không có lý do đặc biệt mà dựa vào là tối kỵ trong quan trường. Vừa lúc em trai cô xảy ra chuyện, Phùng Triêu Lâm lấy lý do ép mình dựa vào, Triệu Lâm Phân liền giả vờ bất đắc dĩ.

Vốn mọi việc theo suy nghĩ của cô mà làm, cô nghĩ đến sau Đại hội thì mình sẽ phát triển hơn nữa nhưng Hồng Quân đột nhiên ngã, tin này khiến Triệu Lâm Phân muốn ngất đi.

Nhớ đến khi ra khỏi hội trường mình còn cười cười với Vương Trạch Vinh, kết quả là ánh mắt vô cùng lạnh lùng của Vương Trạch Vinh, cô biết mình đã xong đời.

Nhớ lại ánh mắt đó của Vương Trạch Vinh, Triệu Lâm Phân bây giờ vẫn còn sợ hãi. Ánh mắt đó như nhìn một người chết vậy.

Xe rất nhanh tiến vào nhà của cô ở Thường Hồng.

Triệu Lâm Phân vào nhà.

Vừa vào nhà, Triệu Lâm Phân mới cảm thấy an toàn.

- Chị, chị về rồi à?

Em trai Triệu Lâm Phân – Triệu Hùng gọi.

- Chị, chị vất vả rồi.

Vợ mới cưới của Triệu Hùng cũng vội vàng đứng lên.

Thấy hai người này ở trong nhà mình, Triệu Lâm Phân chỉ vào ghế rồi nói:

- ngồi đi, đến có việc gì thế?

Bảo mẫu rất nhanh mang nước lên.

Triệu Hùng nói:

- Chị, lần này Huyện Hồng An có một công trình có thể cho bọn em thi công không? Đội thi công bây giờ đang không có việc gì.

Lại là công trình.

Triệu Lâm Phân rất giận. Em trai mình chỉ nghĩ tới nó, đâu biết chị nó đang rất khổ sở.

- Lại là công trình, trước kia đưa công trình cho cậu làm đủ để cậu sống sung sướng, sao vẫn không thấy đủ thế hả?

Triệu Lâm Phân lớn tiếng nói.

Triệu Hùng không ngờ chị mình lại nói như vậy nên vội vàng nói:

- Chị, lần này lên tỉnh họp có phải xảy ra chuyện gì không? Em thấy mặt chị rất xấu.

Nghe Triệu Hùng nói như vậy, Triệu Lâm Phân muốn khóc. Cô đứng dậy rồi nghẹn giọng nói:

- Chị muốn đi nghỉ một chút.

Nói xong Triệu Lâm Phân vội vàng đi vào phòng ngủ.

Nghe thấy tiếng khóc rấm rức của Triệu Lâm Phân từ trong truyền ra, vợ chồng Triệu Hùng nhìn nhau.

Vợ Triệu Hùng giật mình nói:

- Sao vậy anh?

Triệu Hùng cũng có chút giật mình nên gõ cửa phòng Triệu Lâm Phân mà nói:

- Chị sao thế?

Nghe tiếng gọi ngoài cửa, Triệu Lâm Phân càng đau lòng hơn. Hồi trẻ vì tiền đồ nên cô không kết hôn, đến khi hơn 30 tuổi mới lấy chồng thì chồng lại chết trong cơn động đất. Cả đời này cô chỉ là hai bàn tay trắng.

Vì tiền đồ mà mình mất rất nhiều thứ, nếu không giữ được chức vụ bây giờ thì đúng là không biết mình sẽ như thế nào.

Nghĩ đến ánh mắt lạnh lùng của Vương Trạch Vinh, Triệu Lâm Phân càng lúc càng sợ. Nếu Vương Trạch Vinh chỉ điều chỉnh vị trí của mình còn đỡ, nếu Vương Trạch Vinh muốn cho mình chết thì xong rồi.

Một lần nữa nhìn căn biệt thự sang trọng, Triệu Lâm Phân biết Vương Trạch Vinh muốn động mình thì không khó lấy được chứng cứ. Hồng Quân ngã vì nguyên nhân người nhà, mình cũng như vậy mà. Triệu Hùng có rất nhiều hành vi vi phạm pháp luật.

Không biết mình đi cầu xin thì Vương Trạch Vinh có bỏ qua cho mình không?

Nghĩ đến chức vụ của mình, cô rất muốn vội vàng đến xin Vương Trạch Vinh tha thứ. Chỉ cần Vương Trạch Vinh có thể buông tha cho mình thì cho dù hắn muốn mình làm gì cũng được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.