Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Quan Khí​ - Chương 87-3: Ánh sáng và rượu (3) : truyenyy.mobi

Quan Khí​

Chương 87-3: Ánh sáng và rượu (3)




- Mẹ nó chứ, mình làm quan vì cái gì?

Vương Trạch Vinh nghĩ vậy liền thấy đau đầu. Đương nhiên muốn làm cũng phải làm quan tốt mới được.

Vương Trạch Vinh đi dạo một vòng hết cả buổi chiều quanh vài con phố gần nhà khách thị ủy. Lúc hắn về nhà khách thì mấy người ở huyện Khai Hà vẫn chưa về.

Vương Trạch Vinh thầm nghĩ xem ra phải tăng cường liên lạc trên thành phố mới được. Trong chốn quan trường muốn phát triển nếu không có sự ủng hộ của cấp trên là không được. Lực lượng của mình nếu như lộ ra thì sẽ thành bàn tay trắng. Trong huyện không có chỗ dựa mạnh mẽ, trên thành phố cũng không có quan hệ, Vương Trạch Vinh nghĩ đến kinh nghiệm phát triển của mình liền thấy buồn cười.

Vương Trạch Vinh định ra ngoài đi thêm chút nữa nhưng hắn vừa mở cửa thì thấy phòng đối diện có một người đàn ông gày gò đeo kính đi ra.

- Là Bí thư Vương sao, tôi là Lộ Minh Vân – ban Tổ chức cán bộ huyện Nam Bình.

Người đàn ông này khoảng 37, 38 tuổi chủ động đưa tay ra bắt, trên mặt đầy nụ cười giống như hai người rất quen thuộc.

- Chào anh.

Vương Trạch Vinh vội vàng đưa tay ra. Hắn không biết người này như thế nào lại biết tên mình, nhưng thấy đối phương nhiệt tình như vậy thì xem ra cũng là đồng chí tham gia cuộc giao lưu học tập lần này.

- Tôi khi đến đã hỏi xem huyện Khai Hà các anh ở đâu, nên biết anh ở phòng này.

Lộ Minh Vân cười nói.

- Các anh mới tới?

Vương Trạch Vinh hỏi. Hắn cũng không hỏi tại sao đối phương lại quan tâm đến tình huống huyện mình.

- Chúng tôi đến cũng sớm. Tôi mời anh ăn cơm được chứ?

Lộ Minh Vân vừa cười vừa nói. Thực ra Lộ Minh Vân là phó trưởng ban Tổ chức cán bộ huyện Nam Bình. Hắn sớm quan sát Vương Trạch Vinh từ trước. Lộ Minh Vân là người rất ham muốn tiến bước, vì thế hắn không ngừng tìm kiếm con đường quan hệ với cấp trên. Sau khi thấy được tình hình của Vương Trạch Vinh, hắn cảm thấy Vương Trạch Vinh có lẽ thực sự có quan hệ với lãnh đạo tỉnh ủy. Từ sau khi thấy bài viết của Vương Trạch Vinh – xã Hoàn Thành huyện Khai Hà đăng trên trang web tỉnh ủy, hắn liền không ngừng thu thập tin tức về Vương Trạch Vinh. Lần này biết Vương Trạch Vinh ở phòng đối diện mình nên hắn vẫn không ra ngoài. Hắn muốn tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh.

Thấy Lộ Minh Vân nhiệt tình với mình như vậy, trong lòng Vương Trạch Vinh khá vui mừng. Hắn nói:

- Đi thôi.

Nhà khách thị ủy cũng có nhà ăn, hai người xuống đó ngồi.

- Tôi đã đọc bài viết của anh. Việc triển khai công tác xây dựng nông thôn mới của xã Hoàn Thành rất tốt.

Lộ Minh Vân vừa ăn vừa nói.

Vương Trạch Vinh đã âm thầm quan sát quan khí của Lộ Minh Vân. Quan khí của người này rất dầy, trong quan khí màu trắng còn mơ hồ lộ ra không ít màu đỏ. Với kinh nghiệm của Vương Trạch Vinh, hắn về cơ bản đã đoán được quan chức của Lộ Minh Vân. Nếu là người của ban Tổ chức cán bộ thì chắc là phó trưởng ban rồi. Nghe đối phương nhắc đến bài viết của mình, Vương Trạch Vinh khiêm tốn nói:

- Viết lung tung mà thôi, không có gì cả.

- Chỉ có thể trải qua thực tế mới có được bài viết như vậy. Tôi đã cẩn thận đọc bài viết đó, trong đó có rất nhiều thứ là dựa trên cơ sở thực tiễn.

Lộ Minh Vân nghiêm túc nói.

Không tiện nói nhiều về vấn đề xã Hoàn Thành nên Vương Trạch Vinh nói:

- Lần này thị ủy triệu tập nhiều người thật. Tôi thấy có gần 30 người tham gia.

Lộ Minh Vân mỉm cười nói:

- Hoạt động giao lưu này thì có thành phố giao lưu với thành phố, các phòng ban giao lưu với nhau. Đến đó cũng có không ít người đến tham quan, du lịch.

Thấy Vương Trạch Vinh không hiểu mấy, Lộ Minh Vân nói:

- Lần này có không ít người đi, đây chính là cơ hội tốt để mọi người làm quen. Thêm một người bạn cũng tốt hơn mà.

- Ồ.

Vương Trạch Vinh cũng hơi hiểu một chút. Mọi người coi hoạt động lần này là để kết thêm bạn bè.

Lộ Minh Vân không hổ là người của ban Tổ chức cán bộ, rất giỏi nói chuyện. Không lâu sau, hắn và Vương Trạch Vinh đã khá hòa hợp. Vương Trạch Vinh cũng từ Lộ Minh Vân mà biết được rất nhiều chuyện trước kia không biết.

Đương nhiên, Vương Trạch Vinh cũng không biết đây đều là do Lộ Minh Vân cố ý. Vì tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh nên Lộ Minh Vân đã dành nhiều công sức. Từ sau khi biết Vương Trạch Vinh cũng tham gia hoạt động lần này, hắn liền suy nghĩ nên tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh như thế nào. Đối với Lộ Minh Vân mà nói, thêm một con đường thì vẫn tốt hơn là không có mà.

- Tối tôi còn có hoạt động nên không nói chuyện với anh được. Anh có lịch gì không?

Ăn cơm xong hai người nói chuyện một lát, Lộ Minh Vân hỏi.

- Anh cứ đi làm việc của mình đi. Tôi có sắp xếp của mình.

Vương Trạch Vinh biết Lộ Minh Vân là phó trưởng ban nên cũng có một chút quan hệ. Người ta có lịch trình, mình sao có thể tham gia cùng chứ.

Đây có phải là một người mà mình làm quen được không? Nhìn Lộ Minh Vân rời đi, Vương Trạch Vinh thầm cười cười. Lộ Minh Vân này khá thú vị.

Ngâm mình trong nước nóng cho thoải mái cơ thể, Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng xem thời sự. Đây là chương trình mà mỗi ngày hắn nhất định phải xem. Phải hiểu các chuyện trong quốc gia thì mới triển khai công việc được tốt. Sau khi Vương Trạch Vinh lên làm lãnh đạo, ánh mắt của hắn cũng mở ra rất nhiều. Hắn không còn vùi đầu không hỏi việc chính trị nữa.

- Các chương trình bây giờ sao toàn thứ hỗn loạn thế này.

Vương Trạch Vinh bật mấy kênh mà không tìm được chương trình nào mình thích, trong lòng không khỏi thầm oán trách đài truyền hình.

Nghe thấy chuông điện thoại di động vang lên, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ là Tiểu Giang gọi tới?

Vương Trạch Vinh lấy ra thì thấy đây là số máy lạ.

- Vương ca đang làm gì đó, ra ngoài hoạt động chút đi.

Giọng nói ngọt ngào của Diệp Ny Na vang lên.

Không nghĩ là Diệp Ny Na gọi tới, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Hoạt động gì vậy?

Cô gái này từ lúc trên xe đã nói chuyện vui đùa với Vương Trạch Vinh một phen nên khá quen thuộc. Vừa gọi, Diệp Ny Na đã gọi là Vương ca ngay được.

- Mang anh đến quán K chơi.

Diệp Ny Na rất hưng phấn mà nói.

- Tôi không biết hát.

Mặc dù Vương Trạch Vinh đang buồn chán nhưng nghĩ đến đi hát thì hắn lại không thích.

- Mau xuống lầu, xe đang chờ ở bên ngoài rồi.

Diệp Ny Na nói như ra lệnh.

Ặc, xe đến mới gọi cho mình.

Vương Trạch Vinh lắc đầu. Cô gái này làm lãnh đạo quen rồi nên thích an bài chuyện của người khác.

Dù sao mình cũng đang không có việc gì, đến quán K thì đến thôi. Vương Trạch Vinh đóng cửa rồi đi ra ngoài.

Diệp Ny Na không biết kiếm được một chiếc xe Chery từ đâu. Thấy Vương Trạch Vinh đi ra, Diệp Ny Na liền thò đầu ra vẫy vẫy.

- Vương ca, mau lên xe.

Mở cửa và ngồi xuống, một mùi thơm xông vào mũi, mùi này thật dễ ngửi. Diệp Ny Na có lẽ về nhà tắm rửa, lúc này cô ta ăn mặc rất đẹp.

- Dẫn anh đi làm quen mấy người bạn.

Diệp Ny Na nói xong liền đạp ga lái xe đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.