Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Người Cầm Quyền - Chương 47: Văn kiện số hai : truyenyy.mobi

Người Cầm Quyền

Chương 47: Văn kiện số hai




Những ký ức kiều diễm trong đầu cực kỳ rõ ràng, cũng giống như có chút xa lạ. Sau khi trải qua hơn hai tháng làm quen, Hàn Đông đã hoàn toàn thích ứng với loại cảm giác này, trong đầu không khỏi nhớ lại những gì vào kiếp trước, đôi khi lại cảm thấy như một giấc mộng, dù sao hiện thực và ký ức cũng có khác biệt rất lớn.

Yến Lâm dán người lên cánh tay của Hàn Đông, nàng cười khanh khách, cực kỳ vui vẻ, nàng nũng nịu khẽ hát:

- Em không muốn nói em rất thân thiết, em cũng không nói mình thuần khiết, nhưng em khong thể cự tuyệt cảm giác trong lòng...

Đây là bài "Em không muốn nói", là bài hát chính trong bộ phim truyền hình "Cô gái đến từ bên ngoài", Yến Lâm hát lên, âm thanh trong trẻo, uyển chuyển thanh nhã, làm người ta sinh ra chút cảm giác khác lạ.

Hàn Đông phục hồi tinh thần trở lại, hắn mỉm cười, rút cánh tay về. Nha đầu Yến Lâm này như em mình, hắn cảm thấy hổ thẹn vì chút cảm giác mơ màng của mình vào lúc vừa rồi.

- Em có thể từ chối nhiều lời tỏ tình, vứt bỏ nhiều giấc mộng để thức tỉnh, nhưng thật sự không thể nào quên được nụ cười của anh...

Yến Lâm vừa hát vừa đi về phía trước, lại vừa ôm lấy cánh tay của Hàn Đông, vì vậy mà cánh tay hắn trực tiếp chống đỡ bộ phận tràn đầy cảm xúc của nàng, tuy cách một lớp áo lông nhưng cảm giác rất rõ.

- Nha đầu này không phải cố ý trêu đùa mình đấy chứ?

Hàn Đông thầm cười khổ.

Hàn Đông rơi vào đường cùng, chỉ có thể thu tay về nói:

- Đi đứng cho cẩn thận...

Yến Lâm cuối cùng cũng cảm thấy khác thường, vì vậy mà gương mặt chợt đỏ hồng, nàng buông cánh tay của Hàn Đông ra, sau đó tiếp tục chạy về phía trước hai bước, tiếp tục hát:

- Cũng là một con đường, cũng là một đôi giày, sao em không thể nào với đến anh?

Lời ca trong trẻo, hình bóng Yến Lâm giống như một cánh bướm trắng tung bay trước mắt.

Ngày hai mươi tám tháng một, trung ương tổng hợp những bài phát biểu của thủ trưởng xuống phía nam thành một bản văn kiện số hai, đồng thời đưa ra thông báo, yêu cầu nhanh chóng truyền đạt đến tất cả cán bộ đảng viên.

Ngày hai mươi chín tháng một, văn kiện số hai đến thành phố Vinh Châu.

Đảng ủy chính quyền thành phố Vinh Châu nhanh chóng có hành động, chiều hôm đó tổ chức hội nghị thường ủy học tập văn kiện số hai, cũng bố trí cho toàn thành phố học tập.

Mười giờ sáng ngày ba mươi tháng một, hội nghị học tập tinh thần văn kiện số hai được cử hành ở đại lễ đường thành phố Vinh Châu, tất cả cơn quan đảng ủy chính quyền cùng lãnh đạo bốn quận hai huyện đều phải tham gia hội nghị. Hội nghị yêu cầu tất cả thành viên phải đem tinh thần văn kiện số hai truyền đạt đến từng đảng viên dưới đơn vị của mình, phải nhanh chóng thổi bùng lên phong trào học tập tinh thần văn kiện số hai ở tuyến dưới.

Buổi chều huyện Phú Nghĩa tổ chức đại hội học tập tinh thần văn kiện số hai, tham gia hội nghị là tất cả lãnh đạo đơn vị đảng ủy chính quyền, tất cả những lãnh đạo xã thị trấn tuyến dưới.

Tuy bây giờ Hàn Đông còn chưa khôi phục chức vụ cục trưởng cục thống kê, nhưng văn phòng huyện ủy vẫn thông báo hắn đến tham dự hội nghị.

Phó cục trưởng Hoàng Tùng hiện tại đang làm chủ công tác ở cục thống kê cũng kịp đến tham dự hội nghị, khi hắn nhìn thấy Hàn Đông thì kịp thời xoay mặt nhìn sang chỗ khác, vẻ mặt rất khó coi.

Hàn Đông cười ha ha, chỉ sợ Hoàng Tùng đang lo lắng cho vị trí của mình, dù sao bây giờ trong lòng mọi người đều nghi rằng Hàn Đông sẽ nhanh chóng phục chức.

Lúc này Hoàng Văn Vận bước nhanh vào hội trường, thư ký Trương Trường Hà cầm cặp da đi theo sau.

Trong hội trường vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt, bây giờ dù là ai cũng biết, trải qua sự kiện vừa rồi, thế lực của Hoàng Văn Vận mở rộng, thế lực của Phương Trung thì lại áp súc.

Hoàng Văn Vận ngòi xuống ghế thủ tịch ở trên đài chủ tịch, ánh mắt quét qua lễ đường một vòng, sau đó đưa tay cầm micro, đại lễ đường chợt an tĩnh.

- Các đồng chí, hôm nay huyện ủy tổ chức đại hội cán bộ các cáp, chủ yếu là vì học tập tinh thần văn kiện số hai của trung ương. Mọi người đều biết rồi đấy, thời gian trước vì sự kiện nước Nga mà có nhiều đồng chí trong nước tỏ ra hoài nghi về sự nghiệp cải cách. Thậm chí là trong huyện chúng ta cũng xôn xao vì sự nghiệp cải cách, cũng sinh ra những ảnh hưởng bất lợi...

Hoàng Văn Vận nói lời dạo đầu làm cho những người hữu tâm nghe vào và cảm thấy bức bối.

Phương Trung ngồi ngay bên cạnh Hoàng Văn Vận, vẻ mặt nghiêm túc, mí mắt khẽ hạ xuống, nhìn vào văn kiện số hai trong tay, nhưng trong lòng thì cực kỳ bức bối.

Sáng đến tham gia hội nghị ở lẽ đường thành phố Vinh Châu, sau khi quay về huyện Phú Nghĩa thì Phương Trung đã kịp thời điện thoại đến cho Hàn Văn Học, Vương Tiến Quý, Tôn Nghĩa Phương, đã nói rõ, vì có một số việc cần phải nói trước, đến lúc đó sẽ dễ làm hơn.

Đồng thời Phương Trung cũng điện thoại cho phó bí thư, bí thư ủy ban tư pháp Tưởng Đức Quân, nhưng hiệu quả không tốt, Tưởng Đức Quân giống như không muốn ủng hộ Phương Trung.

- Tình huống trước mắt chỉ có bốn phiếu mà thôi.

Phương Trung thầm xem xét:

- Hoàng Văn Vận bên kia có Phùng Chấn Hoa, Thẩm Tòng Phi, Hùng Chính Lâm, bốn phiếu đã xác định. Còn Vương Hòa Bình và Mao Siêu, có lẽ cũng không hoàn toàn sẽ lên tiếng, lần trước vì nguyên nhân Hàn Đông nên hai người bọn họ mới phụ họa mà thôi.

Vài ngày qua Phương Trung luôn suy xét về tình huống của hội nghị thường ủy, hắn chợt phát hiện ra vài vấn đề, cảm thấy may mắn vì Hoàng Văn Vận không kéo trưởng phòng tuyên truyền Vương Hòa Bình và Mao Siêu sang phía mình. Đồng thời Phương Trung cũng rất hiếu kỳ về Hàn Đông, người này sao có thể có được sự giúp đỡ toàn lực của Mao Siêu?

Tất nhiên Phương Trung thật sự không tìm thấy có thứ gì đặc biệt ở phương diện lý lịch cá nhân của Hàn Đông.

Hàn Đông khi học tập ở đại học ở thủ đô thì có thành tích xuất sắc, hơn nữa vì nguyên nhân trẻ tuổi nên được nhận vị trí bí thư chi bộ khoa Trung Văn, cũng miễn cưỡng là cấp chính khoa. Sau đó Hàn Đông thông qua quan hệ nào đó mà có được mối liên hệ với Ngô Giải Toàn, vì thế mới được sắp xếp đến huyện Phú Nghĩa. Lúc đó hội nghị thường ủy thảo luận về vấn đề nhân sự, chính mình dùng lực để đẩy Hàn Đông vê cục thống kê. Sau khi sự việc phát sinh, cũng không có vị lãnh đạo lớn nào đứng ra đánh tiếng.

Vì vậy có thể thấy Hàn Đông chỉ có quan hệ với Ngô Giải Toàn, cũng có chút quan hệ với Vương Hòa Bình và Mao Siêu, nhưng thật sự không có bối cảnh gì đặc biệt.

Vì vậy Phương Trung quyết định, vì không muốn mất quan hệ với Vương Hòa Bình và Mao Siêu, sau này không nên tiếp tục nhằm vào Hàn Đông, cứ để cho đối phương về công tác ở cục thống kê là hay nhất. Dù sao đối phương cũng còn trẻ, xuống cơ sở cũng chỉ vì mục đích tích lũy kinh nghiệm mà thôi.

- Hừ, chỉ cần Vương Hòa Bình vầ Mao Siêu bảo trì tính trung lập, hội nghị thường ủy sẽ dễ thở hơn.

Phương Trung nghĩ đến đây thì vẻ mặt tốt hơn rất nhiều.

Nhưng ngay sau đó vẻ mặt Phương Trung lại trở nên âm trầm.

Lúc này Hoàng Văn Vận đang hùng hồn phát biểu, hắn nhắc đến Hàn Đông rồi nói:

- Tôi tin ai cũng rất quen với cái tên Hàn Đông, nhưng mọi người không biết, huyện ủy chúng ta đã tồn tại nhiều sai lầm trên vấn đề đối đãi với anh ấy. Một số ít đồng chí cho rằng ba bài viết của anh ấy là quá cấp tiến và liều lĩnh, cần xử phạt nghiêm khắc, còn muốn khai trừ khỏi đảng, điều này làm tôi rất đau lòng...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.