Một guild chỉ đơn giản là một văn phòng nhận việc làm công cộng để đảm bảo mọi người đều có công việc vào mỗi ngày thôi. Khách hàng chỉ việc đăng yêu cầu của họ ở đó, những người nhận và hoàn thành những công việc ấy sẽ nhận được phần thưởng.
Khi tôi còn là một Mạo hiểm giả, tôi thường đến guild Mạo hiểm giả rồi đánh bại quái vật và thu thập thảo dược cùng Garzas. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng rồi tôi sẽ trở thành một khách hàng.
Đó là lý do tại sao tôi tới Guild xây dựng tại thủ đô của Schvia. Tôi đến đó bằng ma thuật dịch chuyển. Nhờ Aina vẫn còn nhớ đến nơi đó nên chúng tôi mới thành công. Bình thường, chúng tôi phải mất tới vài ngày để tới đây nên tôi rất biết ơn tới ma thuật vào những lúc này.
“Vậy ra đây là guild xây dựng huh. Nó trông nhỏ hơn một chút so với guild Mạo hiểm giả nhỉ” Millet, người đi cùng với chúng tôi lảm bẩm vậy khi nhìn vào guild xây dựng. Aina gật đầu, “Tất nhiên rồi vì guild mạo hiểm giả vẫn thông dụng hơn mà.” Và thế là chúng tôi bước vào trong.
Nhân tiện thì bọn tôi rảo bước quanh phố mà chẳng con ma nào chú ý cả. Chuyện của Levania đã được người Schvia biết nhưng tên và mặt của tôi thì lại không được công bố. Chỉ có Hoàng tộc và vái người liên quan mới biết đến tôi mà thôi.
Có vẻ như vấn đề này đã được cân nhắc rất kỹ.
Khi bước vào guild, tôi cảm thấy một bầu không khí độc nhất vô nhị. Nó không chỉ là nơi để nhận yêu cầu mà còn là nơi để trao đổi thông tin. Sau tất cả, phương tiện để trao đổi thông tin tốt nhất là một bữa ăn mà. Nhất là với rượu, nó có thể kéo gần khoảng cách xã hội giữa hai người đấy.
Đó là lý do tại sao hầu hết mọi cơ sở của họ đều có bar.
Và rồi tôi tới quầy tiếp tân để đưa ra một yêu cầu. Tôi cười rồi nói với cô ấy, “Tôi muốn đưa ra một yêu cầu.” Cô ấy nở một nụ cười làm ăn rồi đưa tôi một mẫu đơn, “Hãy điền vào tờ đơn này rồi đưa nó cho tôi . Tùy thuộc vào nội dung của nó mà sau khi duyệt nó tại đây, chúng tôi sẽ quyết định cấp độ của yêu cầu.” Và rồi tôi đến nói chuyện tại cái bàn cô ấy chỉ
Nhìn vào Millet, tôi hỏi”Việc đầu tiên ta sẽ làm là tu sửa mấy ngôi nhà phải chứ?” Cậu ấy gật đầu với một biểu tỏ vẻ đang suy ngẫm, “Đúng vậy, chúng ta sẽ thực hiện việc đó trong khoảng một tháng trời”
Tôi viết xuống rồi tiếp tục hỏi, “Còn về phần thưởng thì sao nhỉ?” Sau khi suy ngẫm một chốc, Millet trả lời, “Đơn giản thôi, ta sẽ lấy một đồng vàng làm phần thưởng, ta sẽ tăng thêm tùy vào khối lượng công việc.”
Tôi vừa điền vừa hỏi ý kiến của Millet, sau khi điền xong, tôi mang nó lại chỗ của cô tiếp tân. “Tôi điền xong rồi ạ.”
Cầm lấy tờ đơn của tôi, cô ấy lôi ra tập hồ sơ và bắt đầu duyệt tờ đơn của tôi, “Vâng, mọi thứ đều đã được điền vào đầy đủ….. Rồi, xin hãy chờ tôi một chút.” Cô ấy bỏ tờ đơn của tôi vào tập hồ sơ và rồi lẩm bẩm điều gì đó, cô ấy nhìn lên tôi khi cô ấy đã xong việc, “Hạng của yêu cầu này là hạng C. Cần năm đồng bạc để hoàn thành yêu cầu ạ.”
Tôi đưa cho cô năm đồng bạc.
Cầm lấy tiền, cô ấy điền thứ gì đó vào cái thư mục rồi nở một nụ cười với tôi, “Vậy là yêu cầu đã được chấp nhận rồi ạ.”
Tờ yêu cầu được dán lên bảng ngay lập tức luôn.
Nhìn vào cái bảng, tôi nói với Millet, “Thật tuyệt vời nếu ta có thể tìm một người sớm nhỉ.” Gật đầu, Millet tỏ vẻ đồng ý, “Đúng vậy.”
Tôi cười, nói với Millet khi bước ra khỏi cửa, “Sao chúng ta không đi mua sắm một tí nhỉ. Cammy có nói với tôi rằng hãy mua những hạt giống hoa cho em ấy” Sau khi đi mua sắm, chúng tôi rời khỏi Thủ Đô Hoàng Gia.
<><><>
Solo: Kelvin_Key.