“Noel, nhìn này.”
Garzas đem tới một quyển sách.
“Cuốn sách nói về gì vậy?”
“Nó tên là [Dũng Giả Hùng sử kí], quyển sách này được xuất bản từ Vương Quốc. Mỗi người đều phải mua một quyển với giá một đồng vàng.”
“Quyển sách này có giá một đồng vàng cơ á? Mắc quá rồi đấy.”
“Đúng chứ? Mọi chuyện đều sẽ khác nếu nó miễn phí nhưng nó lại tốn phí. Cậu nghĩ những người nghèo sẽ ra sao?”
“Họ sẽ không thể gom góp đủ một đồng vàng.”
“Đó là lí do vì sao tớ bảo Vương Quốc đang thay đổi, thật chất bây giờ nó đang mắc nợ nữa đây này.”
Thật là không công bằng một tí nào cả.
Khi tôi đọc nó, tôi nhận ra nội dung của nó có một chút khác biệt.
“Aina, thứ này hoàn toàn là bịa đặt đúng không?”
“Đúng vậy, tôi sẽ không bao giờ yêu Dũng Giả cả, và nó hơi phóng đại quá rồi đấy.”
Họ đã miêu tả việc con Rồng đã bị đánh bại chỉ với một đòn nhưng thật ra là chúng tôi cũng chỉ đánh bại nó một cách suýt soát. Mọi người đều nhận rất nhiều vết thương.
Trong chuyến hành trình của chúng tôi chẳng có lấy một tình tiết lãng mạng nào cả.
Hầu hết những gì được viết trong đó đều là dối trá cả.
Nếu tôi mà đi kiện thì tôi thắng là cái chắc.
“Có lẽ là vì [Lễ Đăng Quang] và [Hôn Lễ] đang càng ngày càng gần, có lẽ họ đang cố tăng danh uy của Hoàng Tử Cain lên?”
“Dù có là vậy thì chẳng phải là nhanh quá rồi sao? Hẳn phải còn lại tàn dư của quân đội Quỷ Vương đúng chứ, và đây là thứ mà lẽ ra phải để thế hệ tiếp theo ghi chép lại cơ mà?”
“Tôi cũng nghĩ giống vậy. Vài người cũng đang phàn nàn về vấn đề này đấy.”
Chắc chắn rồi.
Đánh giá không phải việc mà bản thân mình có thể tự làm, việc này phải để cho người ngoài làm thôi.
***
Trans: Kelvin_Key.
Edit: Shuri.
Ghi chú