Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nam Chủ Mẹ Nó Là Hệ Thống - Chương 11 : truyenyy.mobi

Nam Chủ Mẹ Nó Là Hệ Thống

Chương 11




Tầm mắt Nguyên Cửu dừng trên cái bàn đặt trước mặt Cố Kiêu, nhìn máy sấy tóc đã được cắm điện sẵn, thực mau liền rõ ràng yêu cầu của vai ác đại lão.

Cô đem Đoạn Cẩn Du đặt ở bên kia trên sô pha, lại dặn dò nói: "Ngoan ngoãn ngồi, không được nghịch lộn xộn."

Đoạn Cẩn Du ngẩng đầu, mở to mắt, nhấp môi gật đầu: "Ân ân."

Cố Kiêu quét mắt liếc nhìn hắn, sờ đến điều khiển từ xa ở bên chân, click mở màn hình TV trước mặt Đoạn Cẩn Du, chuyển đến kênh thiếu nhi.

TV đang ở phát đến mấy bộ phim hoạt hình, Đoạn Cẩn Du lập tức đã bị hình ảnh trên màn hình hấp dẫn toàn bộ tầm mắt, bất quá âm lượng của TV bị Cố Kiêu giảm đến 0, cho nên toàn bộ quá trình Đoạn Cẩn Du đều xem kịch câm.

Nguyên Cửu cầm máy sấy lên đứng ở phía sau Cố Kiêu, "Cố tiên sinh, vậy tôi sấy tóc cho anh nha."

"Ân."

Nguyên Cửu: "Cố tiên sinh, nhiệt độ này đã được chưa?"

Cố Kiêu điều chỉnh tư thế một chút, "Nóng hơn một chút."

Nguyên Cửu một bộ thái độ của nhân viên hiệu cắt tóc vì khách hàng mà phục vụ, nhẹ giọng hỏi "Như vậy đâu?"

Cố Kiêu tùy tay cầm một cái ôm gối nhét vào trong lòng ngực, dựa về phía sau, nhắm mắt lại chợp mắt: "Có thể."

Sấy một hồi, đợi đến lúc tóc của Cố Kiêu không còn ướt như lúc trước nữa, tay Nguyên Cửu bắt đầu xuyên qua sợi tóc của hắn xoa xoa. Tóc Cố Kiêu thực mềm cũng mượt, Nguyên Cửu sờ lên.. Lại có chút cảm giác yêu thích không nỡ buông tay.

Nguyên Cửu sấy khô tóc xong, nhịn không được lại đem đầu tóc Cố Kiêu xoa loạn, đôi mắt đều bất tri bất giác mà phát ra ánh sáng.

Cố Kiêu nhíu mày, mở mắt ra: "Làm xong? Như thế nào tôi lại cảm thấy da đầu có điểm đau, cô đang làm cái gì?"

Nguyên Cửu nhìn nhúm tóc bị cô xoa lộn xộn trên đầu hắn, vội vàng dùng tay hất ra, "Không, không có gì.. Chính là tóc của Cố tiên sinh anh cũng thật tốt, tôi nghĩ sấy chậm một chút, như vậy đối với da đầu cũng tương đối tốt. Da đầu đau sao, vậy tôi làm nhẹ một chút."

Xong, chạy nhanh cầm lấy cái lược đặt ở một bên đem đầu tóc Cố Kiêu chải lại, "Xong, đã xong."

Cố Kiêu: "Mới vừa nãy có phải cô định buộc tóc cho tôi hay không?"

"Ân.." Nguyên Cửu theo bản năng trả lời, chợt cảm thấy có điểm không thích hợp liền vội vàng sửa lại, "Đương nhiên không phải!"

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Nguyên Cửu nhìn tóc của hắn, xác thật cũng dài đến nỗi có thể buộc được rồi. Người có bề ngoài lạnh lùng khí thế giống như Cố Kiêu, nếu buộc mấy cái bím tóc vào, hẳn là sẽ ôn nhu hơn rất nhiều đi.

"Được rồi, mang con trai của cô trở về phòng nghỉ ngơi đi, cũng đã rất muộn rồi." Cố Kiêu đạm mạc nói, một bên nói một bên đứng dậy, dư quang liếc đến Đoạn Cẩn Du mơ màng sắp ngủ, hơi dừng một chút, khom người cầm lấy điều khiển từ xa đem TV tắt đi.

Nguyên Cửu có chút thấp thỏm hỏi, "Kia.. việc Cá vàng tiểu ra quần anh?"

"Bỏ qua."

Cố Kiêu nói xong, chỉ chừa lại cho Nguyên Cửu một cái bóng cao lớn kiêu ngạo.

"Cảm ơn Cố tiên sinh."

Nguyên Cửu hơi hơi cúi người, sau đó vòng qua sô pha, đem Đoạn Cẩn Du sắp ngủ ôm vào trong ngực. Trước khi đi, cô đột nhiên nhớ tới một chuyện, "Đúng rồi, Cố tiên sinh, tôi đem số điện thoại mới của tôi viết cho anh đặt ở trên bàn, nếu muốn tìm tôi, liền gọi theo số này, tôi vẫn còn thiếu anh một phần ân tình đâu."

Cửa phòng ngủ đã đóng lại, Nguyên Cửu không biết hắn có nghe được hay không, nhưng việc đã làm xong rồi, cô cũng liền rời đi, trở lại phòng của mình.

Dỗ Đoạn Cẩn Du ngủ xong, Nguyên Cửu một mình ngồi ở cuối giường xem TV, âm lượng của TV mở rất bé, thậm chí còn bị tiếng hít thở của Cá vàng át mất.

"Hệ thống, cậu nói xem thế giới này làm cái gì mới có thể kiếm được tiền một cách nhanh nhất đâu? Tuy rằng Diệp Nguyên Lâm cho tôi 8000 vạn, nhưng sau đó tôi còn phải đi tìm luật sư thưa kiện. Huống hồ, ai cũng không thể bảo đảm này số tiền dư lại này có thể cho chúng ta sống cả đời, rốt cuộc về sau Cá vàng lớn lên, chỗ phải bỏ tiền quá nhiều."

Giờ phút này TV đang phát đến một tiết mục thi đấu nào đó.

Nguyên Cửu có chút buồn rầu.

【 ký chủ, đi làm minh tinh thế nào? 】

Nguyên Cửu lắc đầu: "Minh tinh sao? Cậu xem người ta, có dung mạo, có thân hình, có tài nghệ, tôi lại cái gì cũng không có!"

【 không phải, ký chủ, trong kho hàng của chúng ta không phải còn có một cái mặt nạ sao? Lúc nhàm chán tôi có nhìn qua một chút, cái mặt nạ này sau khi mang lên, có thể thay đổi một số thông số và giọng nói, sau đó cô liền có thể diễn một người khác. 】

Nguyên Cửu ánh mắt sáng ngời, "Cậu nói cụ thể chút."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.