[Tỷ tỷ, tỷ đang bẫy nữ chính sao?].
"Thế chẳng nhẽ là ta đi?"
[! ! ].
Vốn dĩ,theo cốt chuyện, nguyên chủ là người phải đi đến đấy,xong bị phát hiện thì diễn ra chiến tranh, ở đấy nguyên chủ đã bị trúng thuốc độc,nên lại càng nhanh tèo.
Tỷ thật thông minh nha~
[Tỷ tỷ, tỷ có muốn mua vài quyển dược y không?].
Ân Ly nghe thế thì liền đứng lại ngay lập tức.
"Mi bán,sao không nói cho ta?"
Ân Ly đang rất là tâm trạng.
Tâm trạng cái con mẹ nó!
Hại ta phải phí công ôm mấy quyển sách của nợ để tăng thực lực cho nam chính.
Đúng là,chỗ nào cũng có hố.
[Tỷ tỷ,mua không?].
Tỷ,nói gì.
Nó không nghe thấy.
Ân Ly suy nghĩ một hồi,cắn răng nói.
"Mua!"
[Sách dược:Hai điểm.
Số điểm còn lại:15].
Tiếng hệ thống vang lên như búa bổ khiến Ân Ly đau cả đầu.
***************
Mỗi ngày Ân Ly đều đến thư phòng của nam chính,vừa để giúp nữ chính tăng thực lực,vừa hoàn thành nhiệm vụ chính.
Nữ chính thế giới này rất tốt.
Đặc biệt hiểu chuyện,đỡ mệt.
Ân Ly đi đến đầu sân thì thấy nam chính đang dạy nữ chính cách cầm kiếm.
Oa!Cẩu lương nha~
Đẹp,đẹp.
[Tỷ tỷ, tỷ muốn nhìn thì cũng đừng ngồi!.
].
Rất mất hình tượng.
Có ai như tỷ không?
Ngồi xem người ta tập kiếm mà ngồi như là bọn lưu manh ngồi trước nhà chủ nợ ý.
"Ta không cần,mi thì làm gì có hình tượng nào đẹp?"
Ân Ly mang quả táo ra nhai ít,vốn dĩ,ở thế giới tu chân, người có tu vi ăn rất ít.
[! ! ].
Cảm giác như tỷ đang nói móc mình.
Thiên Thành đang dạy Liễu Như thì quay ra liền thấy Ân Ly đang ngồi xổm!.
Sa mạc lời.
Liễu Như thấy Thiên Thành đột nhiên ngừng thì cũng quay lại,và thấy Thiên Thành đang đến chỗ Ân Ly.
Môi khẽ cắn lại,tay bóp áo thật chặt.
Thiên Thành là người thứ hai ngoài cha cô cho cô một hơi ấm.
Vốn tình cảm giữa sư phụ và đồ đệ là điều cấm kị.
Nhưng,cô không thể kiềm lại được chính tình cảm của mình.
Không biết đã quen thuộc với bờ vai ấy.
Biết rằng,sư phụ luôn thu hút người khác,lạnh lùng nhưng chỉ ôn nhu với cô.
Có lẽ là chỉ vì có ơn với cha mình,nhưng sâu thẳm trong trái tim cô,vẫn mong mỏi một điều gì đó.
Từ lúc mới được sư phụ nhận làm đồ đệ,cô luôn cố gắng khiến sư phụ hài lòng.
Nụ cười của sư phụ.
Còn dấn thân đến ma tộc mục đích để mọi người bình an và!.
để sư phụ yên lòng.
Sư phụ đối với cô rất tốt,nhưng!.
Khi sư phụ nhìn người khác,không hiểu sao cô có cảm giác khó chịu không tả nổi.
Sư phụ vốn dĩ đang để tâm đến mình,mà vì sự xuất hiện của ai đó,mà bỏ mình đi.
Đáng lẽ,mình không nên ghen ghét ai,nhưng lại không kìm được.
Ân Ly đi vào cùng Thiên Thành,thấy Liễu Như đang đứng đấy.
Ân Ly lại mỉm cười lấy lệ.
"Như nhi,cố lên!"
[! ! ].
Tỷ nói cho ai nghe vậy?
"Mi thích bắt bẻ người khác?"
[! ! ].
Câm và lặng.
Liễu Như nhìn Ân Ly cùng Thiên Thành rời đi mà chỉ nhìn mà không làm gì được.
Chỉ có giỏi lên,mới thu hút được ánh mắt của sư phụ.
Trong thư phòng
Ân Ly đưa cho Thiên Thành vài cuốn dược y mà hệ thống đưa cho.
Thiên Thành cầm sách mà không hiểu nổi.
"Ta có tìm được vài cuốn dược y lâu đời ở trong Dược y phòng.
Huynh xem,sau này có ích.
Nếu cần,có thể đến sau núi để gặp muội.
"
Ân Ly bình tĩnh điềm đạm nói.
Thiên Thành liền hướng ánh mắt có vẻ nhu hoà nhìn cô.
[! ! ].
Tỷ tỷ,sao tỷ toát mồ hôi nhiều vậy?
"Mi hỏi nữa là ta liền chảy mồ hôi nhiều hơn đấy!"
Ân Ly thầm mặc định trong lòng, để lòng bình tâm hơn.
[! ! ].
Nó chỉ hỏi thôi mà.
"Nam chính vốn dĩ đã thiên phú nhan sắc,giờ nhìn ta bằng ánh mắt ấy,ta làm sao mà chịu được!"
[!.
.
].
Nó!.
.