Nga Kiều, Nha Nội, Tú Nhi, đấy là tên gọi của ba mỹ nữ Đông Hồ. Các nàng ai nấy cũng đều có khuôn mặt rất xinh đẹp; song, khiến Trần Tĩnh Kỳ ấn tượng hơn vẫn là hình thể, vóc dáng. Nga Kiều cũng tốt, Nha Nội, Tú Nhi cũng được, tất cả đều có một thân hình cực kỳ nóng bỏng, rất đỗi dụ nhân. Ngay khi hai lớp y phục vừa được trút xuống, Trần Tĩnh Kỳ đã phải âm thầm cảm thán.
Quá đẹp!
Ngực to, eo nhỏ, mông cong, chậc... cho dù ở tư thế nào thì dám cá cũng đều sẽ khoái hoạt.
- An vương...
Nha Nội so với Tú Nhi, Nga Kiều thì mạnh dạn hơn. Y phục vừa trút, nàng liền chủ động liếc mắt đưa tình, sà vào lòng Trần Tĩnh Kỳ.
Mỹ thực đã dâng tận miệng, Trần Tĩnh Kỳ nào phải tăng nhân khổ hạnh, bậc hiền triết, thánh nhân mà chẳng muốn ăn. Hắn "nhịn" quá lâu rồi.
Không chút khách khí, hắn nâng cằm nhọn của Nha Nội, cúi xuống hôn, đôi tay lần di chuyển, sờ soạng. Mới đầu còn thong thả nhẹ nhàng, nhưng chỉ sau một lúc, động tác của hắn đã trở nên thô bạo, khiến Nha Nội đôi lúc phải bật thốt, nhăn mày.
Nàng bị đau. Có điều là, ẩn trong cơn đau lại mang theo mấy phần khoái hoạt. Thân thể nàng đang dần thích nghi, bắt đầu ẩm ướt...
Trong cái ôm ấp vuốt ve, dưới đôi ma trảo không ngừng khuấy động, lý trí Nha Nội chả mấy chốc mà bị che mờ. Nàng theo bản năng đáp lại, mỗi lúc một thêm cuồng nhiệt.
Nụ hôn dài tạm ngưng, Nha Nội tách môi, ngực phập phồng thở dốc. Nơi khoé miệng nàng, dịch thủy đang chảy, trông như những sợi chỉ mỏng manh trong suốt. Kết hợp với khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt mơ màng lại càng khiến nàng trở nên quyến rũ dụ nhân.
Trần Tĩnh Kỳ vốn không tính nhịn, ngó xem cảnh này thì càng muốn ăn. Hắn kéo Nha Nội đến chỗ chiếc bàn lớn giữa phòng, vung tay đem hết ly tách, lư bình để trên bàn gạt xuống, kế đó đặt Nha Nội nằm lên, tách mở đôi chân yêu kiều, mạnh mẽ đi vào...
...
Chiếc bàn lắc lư, rung chuyển, nữ dưới nam trên, xuân sắc lan tràn. Cái gọi dục tiên dục tử, khoái lạc tiêu hồn, đối với Nha Nội thực bất quá cũng chỉ như vầy.
Tuy nhiên, Nha Nội sung sướng không đồng nghĩa tất cả đều sung sướng. Hoàn toàn trái lại, Nga Kiều và Tú Nhi, hai người các nàng đang rất "khổ sở".
Từ nãy giờ, các nàng bị bắt làm khán giả đứng xem; toàn bộ những gì đã và đang diễn ra với Nha Nội, các nàng đều thấy hết, nghe hết. Trần Tĩnh Kỳ vuốt ve, hôn hít Nha Nội thế nào, cùng nàng kết nối ra làm sao, từng động tác, cử chỉ, các nàng đều chứng kiến tận tường. Mà, há đâu hình ảnh sắc nét thôi, ngay đến thanh âm cũng vô cùng sống động a!
Quần áo trong ngoài sớm đã cởi ra, Nga Kiều và Tú Nhi đứng dựa sát vào nhau, kẻ quay lưng, người thì cúi mặt, thỉnh thoảng len lén liếc nhìn đôi nam nữ đang quấn lấy nhau trên bàn...
Nha Nội không trụ được lâu, phải xin tha. Trần Tĩnh Kỳ thì vẫn chưa thoả mãn, liền vươn tay đem Nga Kiều và Tú Nhi kéo tới, lần lượt chinh phạt.
Sau một người lại đến một người, đợt thứ nhất vừa qua, chả bao lâu thì đợt thứ hai đã đến; bên trong căn phòng, những thanh âm "quái lạ" cứ thế liên tục cất lên, tiếng ngắn tiếng dài, tiếng cao tiếng thấp, nối nhau không dứt. Chính chúng, loạt thanh âm khó hiểu mà ai cũng hiểu ấy đã khiến cho đám hộ vệ của Vũ vương phủ phải bứt rứt không yên mỗi khi đi tuần ngang qua.
Thật đúng là một đêm mất ngủ.