Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Quan Sách - Chương 72: Bữa tiệc của phụ nữ : truyenyy.mobi

Quan Sách

Chương 72: Bữa tiệc của phụ nữ




Tình nghĩa rất khó.

Liền lấy chuyện của Mã Văn Hoa ra mà nói, Trần Kinh và Đàm Thu Lâm cũng là người quen, Đàm Thu Lâm ở thị trấn Lễ Hà này coi như cũng là nhân vật có máu mặt, y đến đây, chẳng phải Trần Kinh nên nể mặt sao?

Nhưng chuyện của Mã Văn Hoa không phải đơn thuần là chuyện cá nhân, chuyện của y có liên quan tới Phương Minh, Liêu Vỹ còn có chuyện của Vương Quốc Thư. Nếu như vấn đề đất đỏ ở lâm trường không làm rõ ràng, không phải là lỗi của Mã Văn Hoa, Phương Minh và Liêu Vỹ còn có Vương Quốc Thư gánh vác trách nhiệm chủ yếu.

Trách nhiệm truy cứu này, ba người này đều phải bị sa thải trong công cuộc cải tạo lâm trường Hồng Thổ Pha, những nghi ngờ này không phải Trần Kinh chưa nghĩ đến.

Hiện tại thái độ của Trần Kinh đối với công việc cải tạo lâm trường Hồng Thổ Pha chính là dùng người mới không bằng người cũ, Liễu Vỹ và Phương Minh, nói về năng lực cá nhân, đều rất giỏi. Bọn họ công tác ở cơ sở nhiều năm như vậy, các mối quan hệ đều vô cùng vững chắc, chỉ cần bọn họ có lòng, bọn họ sẽ sẽ dốc toàn lực hỗ trợ Trần Kinh.

Nhưng Vương Quốc Thư, tuy rằng người này có dã tâm rất lớn, nhưng y đảm nhiệm công việc trênlâm trường Hồng Thổ Pha rất nhiều năm rồi, kinh nghiệm trong công việc này rất dồi dào, làm sao người bình thường có thể so sánh được đây?

Lâm trường Hồng Thổ Pha rốt cục có bao nhiêu vấn đề? Công tác cải tạo lâm trường Hồng Thổ Pha rốt cục nên đi theo hướng nào, Vương Quốc Thư là người hiểu lâm trường nhất, người như vậy nếu Trần Kinh không lợi dụng, thật đáng tiếc!

Cho nên Trần Kinh đã đề nghị Đàm Thu Lâm,y quả quyết mặc kệ, không những không để ý tới, thời gian đầu y còn bắt làm rõ sự việc của Mông Hổ, sau đó công bố cho thiên hạ biết.

Đàm Thu Lâm nghĩ bảo vệ Mã Văn Hoa chính là cam chịu, Trần Kinh căn bản không cần tự hắn ra tay, chỉ cần nói cho Vương Tiềm biết mối quan hệ lợi hại này, bọn họ hăng hái hơn nhiều so với Trần Kinh, đặc biệt là Vương Quốc Thư, y mang rất nhiều tài liệu mật đến xem phản ứng của công an huyện.

Trần Kinh nghĩ đến đây, huyện sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề của Mã Văn Hoa, trong một đêm Mã Văn Hoa đã trở thành vấn đề bị mọi người chỉ trích.

Mã Văn Hoa lăn lộn ở Lễ Hà nhiều năm như vậy, bình thường rất thích vừa đấm vừa xoa, thật là muốn kiểm tra, mông của y làm sao có thể sạch được? Mã Văn Hoa nhanh chóng bị người ta lột sạch vốn liếng, mà ngòi nổ châm ngòi bịa đặt việc cải tạo lâm trường Hồng Thổ Pha đổ hết lên đầu y.

Viện kiểm sát huyện nhanh chóng hành động, tòa án lập tức thụ lý, bỏ tù Mã Văn Hoa chỉ là vấn đề thời gian.

Mã Văn Hoa điêu đứng, Trần Kinh cũng đắc tội với Đàm Thu Lâm, theo như thiên hạ đồn, Đàm Thu Lâm đang âm thầm thậm chí là bỏ qua, nói là nhất định sẽ đối tốt với Trần Kinh.

...

Mấy ngày liền không mưa, thời tiết ở Lễ Hà rốt cuộc cũng sắp đến mùa nóng nhất trong năm rồi, lúc này Trần Kinh ở nhà một mình, cả ngày chỉ mặc một cái quần cộc!

Trong khoảng thời gian này, Trần Kinh hai ba ngày lại chạy đến Hồng Thổ Pha để nghiên cứu, vấn đề khó khăn là tài liệu cải cách, hắn chuẩn bị hết chồng này đến chồng khác, mở rất thường xuyên những hội nghị có liên quan đến cải tạo lâm trường Hồng Thổ Pha, trước mắt, các mặt về cơ bản đều hiểu rồi, lâm trường Hồng Thổ Pha chính là chiêu bài của Lễ Hà, là đại biểu phối hợp giữa bảo hộ sinh thái lâm nghiệp Lễ Hà và phát triển kinh tế.

Cải cách cơ sở như vậy không đủ cải cách theo con đường cũ của doanh nghiệp nhà nước truyền thống được, cải cách doanh nghiệp truyền thống chính là quẳng đi gánh nặng, bỏ đi trọng trách, rất nhiều nhà máy đã thực hiện bán đấu giá quyền tài sản, công nhân viên chức của các xí nghiệp đều đã thất nghiệp gần nửa rồi, doanh nghiệp nhà nước đã trở thành doanh nghiệp tư nhân theo phong trào.

Nhưng công việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha không phải là chuyện của doang nghiệp bình thường, cải tạo lâm trường cũng không đủ để đi bán đấu giá được.

Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện ủy mở hội nghị nghiên cứu, chính thức thành lập tổ lãnh đạo cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, Trần Kinh được bổ nhiệm là tổ phó thường trực cải tạo, lãnh đạo huyện có đề xuất yêu cầu tổ lãnh đạo là, công việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha vừa không hoàn toàn là tư nhân hóa, cũng không nhất thiết là quẳng đi gánh nặng, giảm thiểu mục tiêu, mới có thể sắp xếp ổn thỏa cho công nhân trên lâm trường được.

Ba cái yêu cầu này có thể nói là yêu cầu cao nhất đối với tổ lãnh đạo, gần như đám người Trần Kinh cảm thấy áp lực rất lớn, mọi người làm việc khá chăm chỉ.

Có một việc cần nhắc tới, mối quan hệ của Trần Kinh và Kim Lộ gần đây tốc độ phát triển rất nhanh, từ sau ngày Trần Kinh uống rượu “Làm càn”, coi như chọc vào cửa sổ giấy.

Kim Lộ vốn có thiện cảm với Trần Kinh, hai người có thời gian rảnh liền đến bờ sông uống trà, tuy hai người hiện nay có tình cảm, vẫn chưa thể hiện ra, nhưng nói lý ra hai người dắt tay nhau, nói cười rất tự nhiên, cảm thấy khó cưỡng lại sức hấp dẫn của đối phương.

Nhưng hai người cũng chỉ phát triển vậy thôi, gần đây Trần Kinh chịu sự áp lực rất lớn, công việc cũng bận rộn, trong trăm công nghìn việc có thể bỏ chút thời gian gặp Kim Lộ, như vậy cũng coi như là tô điểm cho công việc bận rộn rồi.

Theo như tình hình thực tế mà nói, tình yêu dường như đến rất gần với Trần Kinh, sự nghiệp ư? Lúc Trần Kinh tự hỏi hắn về vấn đề này, ngầm quyết tâm, nhất định phải công tác tốt, làm thật tốt mọi việc.

...

Chú Từ mời đi ăn cơm, là do con gái Từ Lệ Thơm công tác ở bên ngoài về, nhất định phải tìm cơ hội cảm ơn Trần Kinh.

Trần Kinh từ xa đã ngửi thấy mùi thịt khô của Lễ Hà. Nhà của ông Từ khá đơn sơ, phòng bếp và phòng khách không có cửa, chỉ dùng một tấm mành ngăn cách, Trần Kinh vén bức mành cửa phòng khách bỗng nhiên cảm thấy như bị cái gì đó chặn lại. Ngay sau đó hắn ngửi thấy hương vị.

“A” Một tiếng, giọng nói của người phụ nữ, Trần Kinh sửng sốt, ngây người tại chỗ.

Một người phụ nữ, mặc áo polo, mặc chiếc váy ngắn màu lam, tóc buộc đuôi ngựa, trang điểm nhẹ nhàng đeo trang sức trang nhã, không coi như thời thượng, nhưng rất giống như con gái rượu, nhất là hai luồng của bộ ngực săn chắc, căng phồng, cổ áo polo có khe như ẩn như hiện, quả nhiên là vô cùng quyến rũ.

- Trần... Phó phòng Trần…
Người phụ nữ đã nhìn thấy rõ Trần Kinh, mặt vốn đã đỏ ửng lên tươi cười.

- Chị Từ!
Trần Kinh gật đầu với người phụ nữ, mấy tháng không gặp, Từ Lệ Thơm thay đổi rất nhiều, rốt cuộc là đi thành phố lớn về, ăn mặc ra dáng rất nhiều, không giống như dáng vẻ quê mùa trước đây.

Một đứa trẻ đi sau người phụ nữ, đi có chút tập tễnh, nhưng dáng người lại không lùn.

Từ Lệ Thơm vỗ đứa nhỏ:
- Gọi chú đi!

- Cháu chào chú!
Đứa bé rất vâng lời, Trần Kinh cười sờ đầu bé, đứa bé nhếch miệng cười, nói:
- Chú, chú là bạn trai của mẹ cháu sao?

Lời của đứa bé này vừa nói ra, tất cả mọi người trong phòng đều ngây người ra, Từ Lệ Thơm là người xấu hổ nhất, mặt cô đỏ bừng lên, cỗ đầu đứa nhỏ:
- Tiểu tử thối này nói bậy bạ cái gì đấy? Thật là….

Ngược lại ông Từ lại vui cười hớn hở, cười nói:
- Tên tiểu tử này thật thông minh! Vừa rồi tôi và bà ngoại nó nói muốn tìm chồng cho Lệ Thơm, nó cũng nhớ sao! Chỉ có điều tầm nhìn của nó hơi cao, ha ha.

Đối mặt với cảnh tượng này Trần Kinh cũng không biết nói gì, cũng chỉ biết xấu hổ cười.

Thím Từ chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, trong bữa tiệc ông Từ lại một lần nữa nhắc lại lời cảm ơn Trần Kinh, thím Từ có chút xúc động, cô nói:
- Phó phòng Trần, Lệ Thơm nhà tôi có thể trở về, tất cả đều là do anh bảo Thiên Sát Trịnh Sảng xử lý, nếu không ông Từ nhà tôi làm gì có qua được đến ngày hôm nay?
Bà ấy chỉ chỉ Từ Lệ Thơm:

- Lệ Thơm, con còn chờ cái gì mà không cảm ơn Phó phòng Trần đi?

Từ Lệ Thơm vội vàng đứng dậy, không ngờ lại dập trước Trần Kinh.

Sắc mặt Trần Kinh thay đổi, nào dám nhận lễ này, vội vàng đỡ cô ấy dậy, cuộc đời của Từ Lệ Thơm rất đẹp mà rất có tình cảm, Trần Kinh vì quá bất ngờ nên không đỡ cô được, hai người ôm lấy nhau.

- Đừng chị, chị Từ, chúng ta không cần phải như thế này!

Từ Lệ Thơm kiên quyết nói:
- Tôi đây phải cảm ơn anh, chuyện thật không có gì, anh là người nhà nước, cũng không lạ gì tôi, tôi đúng là phải lạy anh vài cái.

Đứa trẻ đang bưng bát cơm liền buông bát xuống, lấy tay xoa mặt, khóc lóc rồi chạy ra ngoài.

Trần kinh vội vàng nói:
- Cô xem, làm đứa nhỏ sợ hãi! Hai chúng ta ở trong này, đứa nhỏ lại nghĩ chúng ta cãi nhau.

Từ Lệ Thơm lúc này mới buông đứa nhỏ ra, quay đầu ôm đứa nhỏ trong lòng

Sự việc này khiến mọi người trên bàn ăn rất xấu hổ, mọi người lại đang muốn ăn, có một người từ ngoài cửa đi vào, một người con gái gần giống với Từ Lệ Thơm hồi nhỏ.

- Lệ Thơm đã trở lại sao? Quả nhiên là như vậy....

Người con gái này rất xinh, so với Từ Lệ Thơm thì cô ta ăn mặc theo phong cách phương Tây hơn, Từ Lệ Thơm vừa nhìn thấy cô ấy, liền buông đứa nhỏ trong tay ra, đón lấy cô:
- Là Ân Hồng sao, tôi đang chuẩn bị đi tìm cô, không ngờ rằng cô lại đến đây tìm tôi trước? Làm sao? Tôi nghe mẹ nói, cô muốn theo tôi ra ngoài?

Người con gái vào nhà, chào hỏi hai ông bà Từ, cô liếc mắt nhìn Trần Kinh, ánh mắt có chút kỳ quái, cô không nói gì, mà lại tới ngồi cạnh Từ Lệ Thơm, nói nhỏ vài câu.

Từ Lệ Thơm mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn cô ta, nói:
- Cô nói bậy bạ gì thế? Người ta là Phó phòng Trần, Trịnh Sảng chính là anh ấy....

Người con gái nghi ngờ nhìn Từ Lệ Thơm, lại nhìn sang Trần Kinh, một lúc lâu sau, cô nở mỉm cười. Tính cách của cô so với Từ Lệ Thơm thì mạnh mẽ hơn nhiều, cô nhìn về phía Trần Kinh, nói:
- Trần....Cái đó, tôi và Từ Lệ Thơm là chị em tốt! Cô ấy nói anh là Phó phòng có thể lật đổ Trịnh Sảng, là thật hay giả vậy?

Cô gái đó cười lớn hơn, lại nói:
- Tôi đoán tám phần là giả! Ở đâu mà lại có Phó phòng trẻ như vậy, cô nói thật với tôi xem, anh có phải là bạn trai ở bên ngoài của Lệ Thơm không?

Trần Kinh khẽ nhíu mày, giọng nói của hắn không giống so với người địa phương, Ân Hồng tám phần là đã phát hiện ra điều này, nên có vẻ hoài nghi!

Ân Hồng nhìn Trần Kinh không nói được gì, càng cười đắc ý, nói:
- Như vậy, anh đãgiúp Lệ Thơm vạch trần Trịnh Sảng, để cô có thể thoát khỏi giằng co, bây giờ tôi cũng có chút phiền toái! Anh có thể lật đổ Trịnh Sảng, chắc không phải đùa chơi? Anh chàng bảnh bao, anh có thể giúp tôi không, tôi sẽ có thù lao!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.