Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá! - Chương 127: [TG5] Mộng hồi thanh xuân (15) : truyenyy.mobi

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 127: [TG5] Mộng hồi thanh xuân (15)




👨🏻‍🎓Chương 127👩🏻‍🎓

🍀🍀Mộng hồi thanh xuân: Ôn nhuận học trưởng, quá đau ta (15)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️♓️♓️♓️♓️♓️ >

Anh nắm chặt lấy tay cô, sẽ không bao giờ xuất hiện sự việc như tám năm trước nữa. Anh sẽ không để mất đi cô.

Cái loại tương tư đau thấu tâm can, ngày đêm dày vò này, anh không bao giờ muốn nếm thử lại cảm giác thống khổ như vậy nữa.

Anh càng ôn hòa bình tĩnh, như vậy nói lên nội tâm của anh càng tối tăm lạnh nhạt. Chỉ có thời điểm đối mặt với cô, loại ôn nhu kia mới chân chính tồn tại rõ ràng. Trên thế giới này, chỉ có cô mới xứng có được sự ôn nhu chân chính của anh.

Anh nằm bên cạnh cô, đem cô ôm chặt, ôn nhu nói: "Nhan Nhan, tiểu công chúa của anh, anh sẽ không để em rời đi nữa. Tuyệt đối sẽ không!"

Thời điểm Vô Dược trở lại Lâm gia, được cho biết Lâm Nghiên đi công tác, phỏng chừng ít nhất cũng phải nửa tháng, nhiều thì hai tháng mới có thể trở về.

Vô Dược đối với việc này thật không có suy nghĩ nhiều, Lâm Nghiên đối với cô cũng không có ảnh hưởng quá lớn. Ngược lại Vô Dược cảm thấy bà không ở nhà cô càng có nhiều thời gian hơn cùng Niên Tứ Thần ở bên nhau.

——

Thời gian trôi qua thật sự nhanh bất tri bất giác quân huấn đã kết thúc, nếu cốt truyện không có lộn xộn, vậy thì nam chủ rất nhanh sẽ xuất hiện.

Vô Dược phá lệ trước tiên đến trường học, vốn dĩ chỉ là muốn đi vây xem cảnh tượng nữ chủ và nam chủ quen biết.

Chính là đột nhiên bị hệ thống thông báo:

[Đinh! Kích phát nhiệm vụ che giấu hai: Biến thế giới thành trở về thế giới chân chính, không để nam nữ chủ quen biết, biến nữ chủ thành hồi ức.]

Vô Dược:...

Yên lặng hỏi một câu: Tiểu Dạ Dạ... Cô đây là muốn hủy cp?

Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời: Nói đúng ra thì chính là cái dạng này không sai.

Vô Dược: Tôi làm như vậy có phải có chút không đạo đức hay không?

Tĩnh Dạ liếc mắt cô một cái, sau đó trả lời: Xin hỏi thế giới nào nam nữ chủ không bị cô chia rẽ?

... Một câu này Vô Dược thế nhưng không nói gì phản bác. Bởi vì, hình như đúng là có chuyện như vậy. Tuy rằng mấy cái thế giới cô cũng không có hủy, nhưng tổng hội bởi vì nhiệm vụ của cô mà ảnh hưởng.

Tĩnh Dạ tự giác mà bổ sung: Thế giới này nữ chủ cũng tan vỡ, đừng nhìn cô ta hiện tại bình thường như vậy, về sau cô sẽ biết. Tóm lại cô trước tiên đừng để cho nam chủ đối với nữ chủ sinh ra hảo cảm là được.

Vô Dược lắc lắc đầu, giống như vườn trường linh tinh. Sao có thể nói nam nữ chủ sẽ không bị hấp dẫn. Đây cũng không phải là thế giới cao cấp, khác với thế giới trước, cuối cùng nam nữ chủ còn không có gặp mặt. Bất quá, có thể làm cho bọn họ tan rã một chút thì liền một chút đi!

Nữ chủ chính là bởi vì không cẩn thận đụng phải xe của nam chủ, sau đó mới có thể chọc phải nam chủ. Chính là nếu Chúc Dao không có đụng phải xe của Tống Minh Tước, vậy thì kết cục sẽ như thế nào đây? Sau này bọn họ sẽ dùng phương thức gì nào kết thù?

Niên Tứ Thần tiến vào trường học đã thấy tiểu công chúa của mình đi theo một nữ sinh rồi.

Con ngươi tươi đẹp của Niên Tứ Thần nháy mắt tối sầm xuống, đi rồi! Cô vậy mà cùng với người khác đi rồi!

...

Niên Tứ Thần ngốc ngốc nhìn ngoài cửa sổ, không biết suy nghĩ cái gì, cuối cùng đứng lên, làm lơ lão sư giảng trên bục, tiêu sái rời đi.

Lão sư chỉ là ngẩn người, cuối cùng vẫn là cái gì cũng không nói tiếp tục giảng bài của mình.

Niên Tứ Thần lười biếng đi tới, cuối cùng an tĩnh nằm trên ghế dài bên giảng đường, nửa híp mắt, nhìn bầu trời trong xanh.

Đột nhiên một cái bóng chặn tầm mắt của anh, tay cô chống ở hai bên sườn anh, mái tóc đẹp từ trên mặt anh chảy xuống. Con ngươi màu nâu trầm không chớp mắt nhìn anh, môi đỏ hơi hơi mở ra: "Anh lại trốn học."

Anh cũng nhìn cô, không hề có một chút cảm xúc bị bắt tại trận, vẻ tươi cười giơ lên ôn nhuận nhẹ nhàng mở miệng nói: "Anh nhớ em."

24/12/2020 - 25/12/2020


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.