Edit: Thuần An
Nam Cung Vãn nhẹ nhàng vỗ, vuốt gương mặt nàng, ôn nhu nói: "Đừng tức giận, trẫm ôm nàng đến phượng trì tắm gội được không?"
"Thật... Thật sao?" Vô Dược đã nghe nói, chỉ có Nam Cung Vãn mới có thể tắm gội ở phượng trì.
"Quân vô hí ngôn." Nam Cung Vãn đem cả người nàng ôm lên mang đi. Thi triển khinh công tuyệt đỉnh của hắn, chỉ trong chốc lát liền đem nàng tới bên cạnh ao phượng.
"Y... Y phục còn chưa mang." Vô Dược đỏ mặt nói ra.
"Không ngại." Nam Cung Vãn đem nàng từ trong chăn ra, sau đó để vào trong ao phượng, đôi tay nàng đặt lên đá xanh bên cạnh.
Cũng không biết có phải vì suối nước nóng không mà đá xanh cũng có chút ấm.
Vô Dược thoải mái híp mắt, đột nhiên thấy Nam Cung Vãn từ từ đem quần áo mình cởi ra, nàng trừng lớn đôi mắt: "Chàng... Chàng muốn làm gì?"
Nam Cung Vãn sau khi trút hết quần áo lộ ra dáng người ngạo nghễ chậm rãi đi vào phượng trì, từ phía sau ôm lấy nàng, hơi thở ấm áp rơi trên cổ nàng: "Trẫm tất nhiên là muốn cùng mỹ nhân tắm uyên ương."
Môi hắn nhẹ nhàng hôn sau lưng nàng, tấm lưng vốn dĩ trắng tinh không tì vết ẩn hiện vài dấu hôn đậm nhạt, có chỗ mới có chỗ cũ, những dấu sắp phai nhạt lại bị hắn hôn lại lần nữa.
[Đinh! Giá trị yêu thích nam thần +2, giá trị yêu thích trước mắt là 90!]
Cùng lúc đó, Vô Dược cảm giác được phía sau nàng vật nào đó để giữa bắp đùi càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng cứng.
Nam Cung Vãn hơi thở không khỏi hỗn loạn, âm thanh mang theo chút cầu khẩn: "Mỹ nhân ~ chúng ta làm thêm một lần nữa được không?"
Vô Dược:...
Sự thật chứng minh cự tuyệt vô dụng, lời nói của nam nhân lúc khai huân không thể tin.
Vô Dược xụi lơ nằm trong lòng hắn, mặc hắn ôm nàng trở về.
Nam Cung Vãn cẩn thận giúp nàng bôi thuốc mỡ, đầu ngón tay không khỏi ngừng trên xương con bướm phía sau lưng nàng. Mặt trên có cái bớt, là một đoá hoa thược dược đỏ bừng, mơ hồ có thể thấy được một chữ dược.
Bớt như vậy rất ít thấy, căn cứ vào điều tra nói là nàng vừa mới sinh ra đã có.
Thược dược đỏ bừng làm Nam Cung Vãn sinh ra một cảm giác quen thuộc, không khỏi cúi đầu hôn xuống.
————
Tĩnh Dạ: Ký chủ, tuyển tú sắp đến. Đoán chừng năm sau liền bắt đầu.
Vô Dược sửng sốt, trong trí nhớ thì Tề Thi trước khi tiến cung đã bắt đầu bố trí, tính từ ngày Tề Thi xuyên qua tới đi.
Tề Thi sau khi xuyên tới, chuyện thứ nhất làm chính là kinh doanh kiếm tiền.
Vô Dược câu môi: Tiểu Dạ Dạ, cô nói nếu là kinh thương, cô cảm thấy tôi có thể so sánh với nàng ta không?
Tĩnh Dạ kinh ngạc mở miệng: Ký chủ, cô còn kinh thương?
Vô Dược liếc mắt một cái nhìn: Tập đoàn Minh đế tinh Thiên Ảnh là do tôi quản lý.
Tĩnh Dạ: Ký chủ là người Thiên Ảnh?
Vô Dược gật gật đầu: Ân, chẳng qua tôi theo họ mẫu thân.
Tĩnh Dạ suy nghĩ, chủ gia tinh Thiên Ảnh sủng thê tử như vậy phỏng chừng cũng chỉ có vị kia đi!
Vô Dược: Đúng rồi, Tiểu Dạ Dạ. Nam thần tôi công lược có thể là cùng một người hay không?
Tĩnh Dạ lắc lắc đầu: Không có khả năng, trừ khi hắn có hệ thống gia khác hoặc là hệ thống cao hơn so với tôi. Theo tôi được biết thì ngoài nhà của chúng ta thì không có hệ thống khác có thể có năng lực tuỳ ý xuyên qua không gian. Mà từ 1 đến 19 hệ thống là hệ thống tối cao, nếu có hệ thống nhà khác hệ thống của chúng ta thì không có khả năng tôi không biết.
Vô Dược nhíu mày: Thật sự không có hệ thống cao hơn so với cô?
Tĩnh Dạ suy nghĩ, sau đó trả lời: Có! Chủ hệ thống Mặc, nhưng Mặc đại nhân đã không xuyên qua rồi. Chủ yếu là làm việc khống chế hệ thống.
Vô Dược xoa xoa đầu, không biết nghĩ cái gì. Sau đó mở miệng: Tiểu Dạ Dạ, nếu tôi kinh thương thì có tính là OOC không?
Tĩnh Dạ trả lời: Không tính, Ký chủ quên rồi sao? Nguyên chủ cũng kinh thương, chỉ là sau khi vào cung thì không thể quản lý, thời điểm sản nghiệp nữ chủ hứng khởi, nơi bị thua lỗ nặng nhất chính là sản nghiệp của nguyên chủ.