Edit: Thuần An
Nam Cung Vãn buông Vô Dược ra, lắc lắc đầu: "Không ngại, cơ thể trẫm rất tốt, sẽ không có việc gì. Chẳng lẽ ngươi còn có phương pháp tốt hơn?"
Nếu để cho người khác chạm vào mỹ nhân của hắn, hắn sẽ tức giận, cho nên phương pháp tốt nhất chỉ có cách này.
Nam Cung Vãn cúi đầu nhìn Vô Dược, tuy rằng sinh bệnh nhưng vẫn đẹp như cũ, so với bình thường nàng thẹn thùng dịu dàng, giờ thêm một chút chút an nhã điềm tĩnh. Hắn đã gặp qua vô số mỹ nhân, lần đầu tiên thấy người đẹp như vậy. Không chỉ là tướng mạo đẹp, tính tình cũng rất tốt. Nàng đẹp đến mức khiến hắn rung động, khiến hắn say mê. Bất tri bất giác không tự kiềm chế mà lâm vào bẫy của nàng. Nhưng hắn chấp nhận.
Hắn nghĩ đến mỹ nhân trước mắt là của hắn. Chỉ thuộc về một mình hắn, tiểu tiên tử, tiểu mỹ nhân của hắn. Tâm liền bất giác mà mừng như điên lên.
Ngân Ngọc ở một bên cúi đầu, vô pháp trả lời câu hỏi của hắn, cách này đúng là phương pháp tốt nhất.
Nam Cung Vãn cúi đầu nhìn Vô Dược, con mắt như ngọc đều là mê luyến.
Đột nhiên ngoài cửa vang lên âm thanh của chúng nô tài: "Tham kiến Thái hậu nương nương, Thái hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Trong chốc lát một người phụ nữ trung niên cao nhã thuần tịnh với diện mạo ôn hòa đi đến. Tuổi tác đã để lại những dấu vết trên mặt bà nhưng nhìn khuôn mặt cũng có thể thấy tuổi trẻ cũng là một sắc đẹp khuynh thành.
Ngân Ngọc lập tức hành lễ, Nam Cung Vãn cũng đứng lên, nhíu mi xuống: "Nhi thần gặp qua mẫu hậu, mẫu hậu sao người lại tới đây?"
Mộc Vũ Lan thời điểm thấy Nam Cung Vãn có chút kinh ngạc, dù sao bà cũng biết Nam Cung Vãn không thích Tuyết Thanh, nếu không phải bởi vì nàng và Mộc gia có lẽ Nam Cung Vãn cũng sẽ không phong Tuyết Thanh thành Quý Phi.
Mộc Vũ Lan chỉ là kinh ngạc một lát, một lát sau liền khôi phục bộ dáng bình thường đạm nhiên, Mộc Vũ Lan mở miệng trong giọng nói để lộ ra vẻ quan tâm tới Mộc Tuyết Thanh: "Ai gia nghe nói Thanh Nhi bị bệnh, cho nên ai gia liền đến xem, ai gia biết cơ thể Thanh Nhi từ nhỏ yếu ớt, nhưng không nghĩ tới Thanh Nhi vừa mới tiến cung liền..."
Vì thế làm Nam Cung Vãn thành công nhớ tới sự thật Thái Hậu là cô cô của mỹ nhân.
Nhìn Vô Dược sinh bệnh, Nam Cung Vãn cũng tràn đầy tự trách.
Thái hậu không có dừng lại bao lâu, hai khắc sau liền rời đi. Nam Cung Vãn đối với Thái hậu tuy không hoan nghênh, nhưng Thái hậu sủng ái mỹ nhân của hắn, hắn vẫn thật vui vẻ. Ít nhất có nhiều người che chở cho mỹ nhân.
Mấy ngày Vô Dược sinh bệnh, Nam Cung Vãn ngoại trừ thượng triều thì việc xử lý sự vụ cũng ở trong cung của nàng.
Muốn hỏi vì sao giá trị yêu thích của Giang Hi đối với Đồng Nguyệt cao như vậy nàng có thể lý giải, dù sao họ cũng là thanh mai trúc mã, chẳng lẽ Nam Cung Vãn đối nàng nhất kiến chung tình?
Dường như chỉ có thể giải thích như vậy, bởi vì nàng biết hệ thống đánh giá giá trị sẽ không lỗi.
Không nghĩ tới đúng là có nhất kiến chung tình, nàng vốn nghĩ chỉ có thể có chút hảo cảm, không nghĩ tới Nam Cung Vãn thực sự là yêu nàng. Cái này làm cho Vô Dược, người không tin nhất kiến chung tình kinh ngạc một phen.
Tin tức Nam Cung Vãn sủng ái Quý Phi, không bao lâu cũng truyền đến ồn ào huyên náo. Không ít người nghĩ đến việc thấy phi tử Vô Dược, toàn bộ đều canh ở ngoài điện. Chỉ là tẩm cung của Vô Dược một bước cũng chưa thể vào.
Nam Cung Vãn hạ triều đến đúng lúc Vô Dược đang thay quần áo. Vô Dược quay đầu lại liền thấy Nam Cung Vãn ở một bên sững sờ.
Nguỵ quân vương thiện lương nào đó giờ này khắc này mặt đỏ bừng, trong con mắt có chút hổ thẹn, thần sắc phức tạp, không biết đang nghĩ cái gì.
Chỉ là lúc Vô Dược còn chưa nhìn kĩ quân vương đã khôi phục thái độ bình thường, như kiểu người vừa mới xem nàng thay quần áo không phải hắn.
Các cung nữ cũng phát hiện quân vương của mình, vội vàng hành lễ: "Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."