Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Tỷ Phu Vinh Dự - Chương 16: Giải thích (2) : truyenyy.mobi

Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 16: Giải thích (2)




"Nói bậy bạ gì đó, ngươi là thân biểu ca của ta."

Tiểu Quân đột nhiên làm ta chấn động.

Ta lo lắng hỏi:"Vậy nếu như, nếu như ta không phải thân biểu ca của muội, muội có thể hay thích ta không?"

"Không có nếu như, ngươi chính là thân biểu ca của ta."

Tiểu Quân nhịn không được cười.

"Ta cũng không phải ca ca ruột, ta là tỷ phu của muội, đây là muội tuyên bố người mặt mọi người, không cho chơi xấu."

Ta từ nhỏ đã có thể hiểu nội tâm quân thông qua tiếng cười của nàng, tin rằng tình cảm của Tiểu Quân với ta đã vượt quá phạm trù biểu huynh muội, ta cũng như vậy, không chỉ bởi vì Tiểu Quân đột nhiên trở nên xinh đẹp ta mới có cảm tình với nàng, mà vốn dĩ ta cùng với Tiểu Quân đã có tình cảm tích lũy sâu nặng, sự xinh đẹp của nàng chẳng qua là chất xức tác.

"Đấy là người ta nói đùa như vậy thôi, ta vừa rồi không nói vậy ngươi sao có thể làm tỷ phu của ta? Hơn nữa, ngươi háo sắc như vậy, nếu ta có tỷ tỷ cũng sẽ không gả nàng cho ngươi."

Bỗng chốc Tiểu Quân nhéo cánh tay của ta.

"Ta mặc kệ ! Lại đây, hô một tiếng tỷ phu xem."

"Không hô."

"Không hô thì tra tấn."

Ta lại bắt đầu uy hiếp Tiểu Quân.

"Thật đáng ghét ! Về sau đừng cù ta như vậy..., thật là khó chịu ."

Chiêu này dùng thật tốt, Tiểu Quân lập tức sợ hãi.

"Hô nhanh."

Ta đắc ý cười gian.

"Tỷ phu."

Tiểu Quân bất đắc dĩ, từ miệng nhỏ thốt ra hai chữ.

Ta nổi da gà toàn thân, một câu "tỷ phu" này so với câu trong nhà ăn cách biệt một trời một vực, lúc đó ta chỉ cảm thấy là trò đùa khôi hài mà thôi, nhưng giờ phút này, Tiểu Quân chẳng những hô rất yêu kiều, còn tràn đầy tình ý dạt dào, ta xúc động mà đưa ra yêu cầu hoang đường:"Cho ca sờ chút được không? Để cho ca xem bộ ngực Dương Anh lớn cỡ nào." "Không cho, muốn thì tự ngươi đi."

Tiểu Quân phản đối khiến ta thấy ngoài ý.

"Không cho đành phải tra tấn ."

Ta quyết định lần nữa sử dụng tuyệt chiêu lần nào cũng đúng.

"Ô...... Ngươi khi dễ người ta."

Tiểu Quân nức nở nghẹn ngào, làm nũng mà như thật.

"Sờ chút không tính là khi dễ á." Ta an ủi Tiểu Quân, đã đến bước này rồi, ta chỉ có thể mặt dày.

"Cái kia...... Cái kia chỉ có thể sờ chút thôi."

Thật bất ngờ, Tiểu Quân nghĩ nửa ngày, rõ cuối cùng lại đáp ứng.

"Được, một chút thôi."

Ta mừng rỡ như điên, có thể sờ một chút thôi đã là ông trời ban phước, đầu "ông" lên một tiếng, cơ hồ tất cả huyết dịch đều xông lên não, ta không có nửa điểm do dự, lập tức muốn nhấc cái áo màu trắng của Tiểu Quân lên.

"Tắt đèn, bằng không thì không cho sờ."

Tiểu Quân bắt được lo lắng.

Đèn tắt, trong bóng tối, ta dùng ngón tay nhẹ nhàng nhấc xiêm y Tiểu Quân lên, nịt ngực cũng xốc lên, tay phải run rẩy mơn trớn một bầu thịt no đủ, so với đỉnh Everest còn hùng vĩ hơn.

"Ôi! Các vị thần nhân từ ơi, mau tới cứu ta, ta sắp không thở được mất, toàn thân muốn nổ tung !" ta lớn tiếng hò hét trong lòng, hết thảy phát sinh trước khiến ta cảm thấy vô cùng hưng phấn, cũng làm vô cùng sợ hãi, Tiểu Quân dù sao cũng là thân biểu muội của ta, có họ hàng tương đối gần. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Ai ! Cứ vô liêm sỉ một lần vứt cái cấm kị sang một bên đi!" Thiếu nữ trong lòng lớn tiếng rên rỉ, ta ôn nhu xoa nắn nhũ phong trắng nõn, một khắc cũng không muốn buông, rốt cục hiểu được tại sao Triệu Loan Loan hình dung vú của nữ nhân là "Bạch Phượng cao".

"Đủ rồi ơ! Đủ rồi ơ!""

Tiểu Quân đem khuôn mặt nóng hầm hập dán lên bộ ngực của ta, ta cảm giác Tiểu Quân không chỉ có mặt nóng lên, mỗi một tấc da thịt trên người nàng đều nóng hổi, trong bóng tối rõ ràng cảm giác được Tiểu Quân đang thở gấp gáp.

"Tiểu Quân, lại gọi tỷ phu một lần xem nào."

Ta cố gắng tìm kiếm cặp môi thơm trên mặt Tiểu Quân.

"Tỷ...... Phu."

Tiểu Quân tựa hồ nói cũng rất khó khăn.

Theo thanh âm truyền đến, ta tìm được phương hướng, từ đó đang tỏa ra mùi thơm như hoa lan, hương thơm xông vào mũi, ta liều lĩnh dùng bờ môi khô khốc hôn lên cặp môi thơm ướt át, bờ môi khô khốc chốc lát cảm nhận được sự thoải mái, bờ môi Tiểu Quân vừa ướt vừa mềm, trong lúc nàng còn chưa kịp phản ứng, vươn đầu lưỡi, tiến vào trong miệng nàng.

"A...."

Tiểu Quân kịp phản ứng, thân thể cứng ngắc, giãy dụa vô lực, chỉ dốc sức đánh vào lồng ngực ta, một chút cũng không đau, ta đương nhiên không chút lùi bước, trái lại, tay ta trở nên thô lỗ, ta thậm chí dùng hai ngón tay kẹp lấy đầu v* nhỏ nhô lên.

"Ư."

Tiểu Quân phát ra một tiếng rên rỉ, bắp đùi nàng không ngừng vặn vẹo, bờ eo thon bé bỏng không ngừng lắc lư, cả thân thể cũng không còn lùi lại mà dán vào ta.

Ta bắt đầu tìm kiếm đầu lưỡi Tiểu Quân, nhiều lần sắp sửa bắt được đều bị đào thoát, ta rất kiên nhẫn, một bên mút miệng Tiểu Quân, một bên chờ đợi thời cơ tốt nhất.

Cơ hội rất nhanh đã xuất hiện, ta dùng cái tay còn lại, vụng trộm trượt đến bờ mông Tiểu Quân, nàng tựa như né tránh, một chân vượt kẹp lấy bắp đùi ta, đồng thời phát hiện Tiểu Quân đầu lưỡi không hề né tránh, để cho ta khiêu khích tùy ý, thân thể nàng đang run rẩy kịch liệt.

Tình hình chuyển biến đột ngột, Tiểu Quân đột nhiên chăm chú ôm lấy ta, cái mũi phát ra thanh âm gào thét trầm thấp.

Ta kinh hãi, vội vàng buông cái miệng nhỏ nhắn ra, ân cần hỏi:"Tiểu Quân, có sao không vậy? Có phải ta làm đau muội à?"

Tiểu Quân vẫn ôm chặt lấy ta, một câu cũng không nói, chỉ thở dốc.

Ta lo lắng hỏi:"Có phải là không thoải mái hay không?"

Tiểu Quân lắc đầu.

Đang buồn bực, Tiểu Quân đột nhiên dùng sức đẩy ta ra, từ trên giường nhảy xuống, mượn ánh sáng yếu ớt ngoài cửa sổ, như thiểm điện chạy vào toilet.

Hơi lau nướt bọt bên khóe miệng, ta xuống giường bật đèn, sau đó vội vàng đi đến cửa toilet, nhỏ giọng hỏi:

"Tiểu Quân, muội không sao chứ?"

"Cút đi !""

Tiểu Quân kêu to.

Ta không dám cút đi, mà run như cầy sấy nằm trên ghế sa lon phòng khách chờ Tiểu Quân đi ra.

Rất lâu sau, Tiểu Quân mới từ trong toilet đi ra, nàng tóc ẩm ướt , thoạt nhìn vừa tắm rửa một lượt.

Ta rất thích nhìn mái tóc ẩm ướt của nữ nhân, lúc này chính là thời điểm nữ nhân rất có sức hấp dẫn, nhưng ta không dám đến gần Tiểu Quân, bộ dạng tức giận của nàng khiến ta sợ hãi. Hơi rượu đã qua, ta đầu óc dị thường thanh tỉnh, nhưng ta cũng không cảm thấy hối hận, ta không quan tâm thành kiến của người khác, ta chỉ lo Tiểu Quân tức giận hay không.

Ai ! Xem ra Tiểu Quân nhất định là rất tức giận, cho nên ta đành ngoan ngoãn mà ở trên ghế sa lon.

"Lý Trung Hàn, ngươi đến đây cho ta."

Thanh âm Tiểu Quân vĩnh viễn êm tai như thế, ta như nhận được thánh chỉ, nhanh chóng chạy đến bên nàng, nàng đã thay một chiếc áo hai dây, quần đùi ngắn, hai chân thon dài thẳng tắp không tỳ vết, hai mắt to nháy mắt nhìn ta, dáng vẻ siêu phàm thoát tục nàng làm ta điên đảo, ta nghĩ, nếu như trên bả vai Tiểu Quân thêm vào hai cái cánh, ta nhất định sẽ quỳ xuống, triều bái trong nội tâm thiên sứ của ta.

"Lên đi."

Tiểu Quân bảo ta lên giường.

Lên giường? Hay là? Trong lòng ta vừa mừng vừa sợ, chẳng lẽ sẽ phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn? Ta kích động bò lên giường lớn "Đừng nghĩ ngợi lung tung, ngươi ngày mai còn phải đi làm, ngủ đi."

Tiểu Quân ôn nhu nói.

"Ta ngủ tại đây ư?"

Ta hỏi.

"Ừ."

Tiểu Quân đưa lưng về phía ta nằm xuống.

Đèn tắt, trong bóng tối, Tiểu Quân sâu kín nói:"Ca, ôm ta."

Ta bắt tay khoác lên phần eo nàng.

"Ôm chặt vào đi."

Tiểu Quân làm nũng, còn đem cái đầu nhỏ thơm ngào ngạt tựa vào ngực ta, thân thể nàng nhỏ nhắn xinh xắn, lại mềm như bông, hai tay ta xiết chặt cơ hồ đem toàn bộ Tiểu Quân bao vây lại.

Đêm đã khuya, Tiểu Quân trong ngực ta tiến vào mộng đẹp, hô hấp bình thản đều đều.

Trong ánh trăng mờ, ta nhìn thấy một vị thiếu nữ tóc dài bồng bềnh trên đồng cỏ chạy trốn, cô bé này mặc váy màu trắng, rộng thùng thình, trong lúc chạy trốn, mái tóc thật dài tung bay trong gió. Người thiếu nữ này rất giống Tiểu Quân, đẹp như thiên sứ, nàng chạy, chạy, rốt cục dừng lại bên một dòng suối nhỏ thanh tịnh, nàng cởi bỏ quần áo trên người, dưới dòng nước suối chơi đùa, tắm rửa, vú của nàng rất đẹp, ta nhịn không được đi đến trước, sờ lên núm vú thiếu nữ, nữ hài giận tím mặt, bắt lấy cánh tay của ta, hung hăng cắn một cái.

Ta nhức mỏi dị thường, đang muốn kêu to, đột nhiên, ta mở mắt ra, a! nguyên lai là giấc mộng Nam Kha.

Trời đã sáng choang, cánh tay ta trở thành gối đầu để Tiểu Quân đè cả đêm, trách không được lại nhức mỏi.

Hơi thở Tiểu Quân vẫn đều đều như vậy, ta nhẹ nhàng đem cánh tay nhức mỏi rút ra, nhìn bộ dạng Tiểu Quân ngủ say ngây thơ, trong lòng ta yêu thương lập tức tràn đến, rất muốn hôn lên cái mũi nàng, thế nhưng, ta đột nhiên cải biến chú ý, bởi vì xuân quang trong chiếc áo hai dây đang lộ ra, hai đại bạch thỏ ngạo nhân không cẩn thận thò đầu, song điểm màu hồng phấn kiều diễm tuyệt luân, quá hấp dẫn, ta nuốt nước miếng thật lớn.

Vụng trộm nhìn Tiểu Quân, ta duỗi bàn tay háo sắc nhẹ nhàng vuốt vuốt vài cái trên hai vú mới lưu luyến rời đi, vào trong toilet.

Đứng trước bồn rửa tay, ta vừa định nói gì đó, con mắt bỗng nhiên rơi trên tường toilet, trên đó xuất hiện một chiếc quần lót bông màu trắng, trong tay run lên, kem đánh răng cũng rơi xuống đất.

Trời ạ, đây không phải đồ Tiểu Quân sao? Ta kích động chộp chiếc quần lót vào tay, sau đó đưa lại gần mũi hít sâu một hơi, một mùi thơm ngát kèm chút tanh tưởi nhàn nhạt khiến người ta hồn xiêu phách lạc, ta mở quần lót ra, thình lình phát hiện chính giữa có một vũng lớn hơi vàng, vết nước đã ngưng kết, quanh đó vải bông đã mất đi sự mềm mại.

Cái vết nước này là gì? Ta lộ ra nụ cười cổ quái.

Thật sự là ngày đẹp trời, ta tâm tình vui sướng cực kỳ, tâm tình tốt, vận khí cũng đi theo.

Trở lại công ty, vừa bước vào chỗ làm việc, ta đã bị thông báo chỗ ngồi thuộc về ta không thể sử dụng nữa.

Ta chấn động, còn tưởng rằng bị đuổi việc, may mắn, đỗ Đại Duy kịp thời xuất hiện trước mắt ta, thoạt nhìn tinh thần không tệ.

"Lý Trung Hàn, cậu đi theo ta."

Đỗ Đại Duy cười tủm tỉm dẫn ta tới phòng làm việc rộng nhất, sau đó lớn tiếng tuyên bố:"Mọi người xin chú ý, Lý Trung Hàn từ hôm nay trở đi đảm nhiệm trưởng phòng phân tích bộ phận đầu tư, đông thời đảm nhiệm chủ nhiệm văn phòng, về sau tất cả báo cáo theo như quy định ngoại trừ một phần đưa cho ta, cũng đưa một phần cho trưởng phòng Lý Trung Hàn, hi vọng mọi người phối hợp tốt. Mọi người rõ ràng chưa?"

"Rõ."

Sau lời hưởng ứng là một hồi nhiệt liệt tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô.

Ta thoáng như đang ở trong mộng, Đỗ Đại Duy cười tủm tỉm vỗ vỗ vai ta hỏi:"Buổi tối muốn mời khách hay không?"

Ta sửng sốt một chút, vội vàng nắm chặt tay Đỗ Đại Duy cúi đầu khom lưng:"Vâng, vâng, nhất định phải cảm tạ Đỗ quản lý ưu ái."Đỗ Đại Duy cười tủm tỉm nói:"Làm rất tốt."

"Vâng, tôi nhất định không phụ sự kỳ vọng của ngài."

Ta kích động được đến nỗi nước mắt thiếu chút nữa chảy ra .

Ngồi trên chiếc ghế rộng thùng thình, ta thật lâu không thể bình tĩnh lại, cứ một người lại một người tới chúc mừng ta, vẻ mặt cung kính, nhưng ta biết rõ, trong lòng tuyệt đại đa số bọn họ đều ghen ghét ta, có lẽ trong lòng còn đang buồn bực: Làm sao mà tên tiểu tử này hôm qua mới thăng chức, hôm nay lại thăng chức? Lại còn ngồi ở vị trí trưởng phòng này?

Vị trí trưởng phòng phân tích, người khác phấn đấu ba năm tại bộ phận đầu tư cũng chưa chắc đạt được, ta trước kia còn ở phòng kế hoạch, công tác kinh nghiệm tại đây bằng không, tốc độ lên chức đúng là khiến người ta hoài nghi ghen ghét.

Chủ nhiệm văn phòng lại chỉ là một cái hư chức không lớn không nhỏ, không đến nơi đến chốn, lúc trước tại bộ phận đầu tư còn có một trưởng phòng hành chính, một trưởng phòng tài vụ dưới quyền, tuy là có vẻ rất oai, nhưng đám mỹ nữ ở phòng tài vụ ta cũng không dám sờ vào. Nhưng dù vậy, cái này trưởng phòng phân tích kiêm chủ nhiệm văn phòng đã là một đại nhân vật, đã rất giỏi rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.